7. Hàn Tương Tử :
Hàn Tương Tử sanh nhằm đời Ịường, cháu ruột của Hàn Dũ, kêu Hàn Dũ bằng chú. Thuở nhỏ, Hàn Dũ ép cháu học Nho để tiến thân trên đường làm quan nhưng Hàn Tương Tử không chịu nên nói : - Chú mộ công danh phú quí, cháu mộ đạo Thần Tiên.
V́ vậy, Hàn Tương Tử thường lo tu tâm dưỡng tánh.
Ngày nọ, Hàn Tương Tử gặp được Chung Ly Vân Pḥng và Lữ Ịồng Tân. Ba người dắt lên non hái đào chín. Chung Ly biết Hàn Tương Tử sắp thành Tiên, liền kêu Hàn Tương Tử leo lên cây hái đào chín, nhánh đào găy, Hàn Tương Tử té xuống bỏ xác thành Tiên, theo Hớn Chung Ly và Lữ Ịồng Tân về đảo Bồng Lai.
Hàn Tương Tử có ư muốn độ chú ḿnh là Hàn Dũ. Năm ấy, Trời hạn hán, Hàn Dũ vâng lịnh vua cầu mưa nhưng không linh. Bỗng nghe một đạo sĩ (do Hàn Tương Tử biến hóa ra) rao lên rằng :
- Ai muốn mua mưa tuyết, ta bán cho.
Hàn Dũ liền rước vào yêu cầu đạo sĩ đảo vơ (cầu mưa), giây phút mưa xuống tràn ngập ngoài đồng, tuyết sa chất ngất. Hàn Dũ nói :
- Không chắc ai đảo vơ mà đặng mưa tuyết nầy. Ta cầu đă nửa ngày rồi, có khi kết quả chậm một chút.
Ịạo sĩ nói :
- Mưa tuyết do tôi cầu cao 3 thước 3 tấc.
Hàn Dũ đo lại, đúng y như lời đạo sĩ, mới tin đạo sĩ là Thần Tiên có phép mầu.
Ịến ngày Hàn Dũ ăn lễ sinh nhựt, Hàn Tương Tử đến chúc thọ chú. Hàn Dũ thấy vậy, nửa mừng nửa giận hỏi :
- Bấy lâu nay ngươi theo học đạo Thần Tiên thế nào ? Làm một bài thơ nghe thử.
Hàn Tương Tử ngâm rằng :

Ịă quyết chí tu tŕ, Thành Tiên chẳng khó chi,
Mây xanh hằng cỡi hạc, Ịộng đá cứ ngâm thi.
Ịặt rượu trong giây phút, Trồng hoa nở tức th́.
Lâu dài ngàn tuổi thọ, Ịiều độ kẻ tương tri.
Hàn Dũ nói :
- Ngươi cướp quyền Tạo Hóa đặng sao ? Hăy đặt rượu và trồng hoa xem thử.
Hàn Tương Tử bảo đem một cái ché không, đặt giữa bàn, lấy mâm đậy lại, trong giây phút, rượu ngon đầy ché. Rồi Hàn Tương Tử ra trước sân, đào đất vun đống, tức th́ mọc lên một cây hoa mẫu đơn nở bông rất lớn, giữa bông có hiện ra hàng chữ:

Vân hoành Tần lănh gia hà tại,
Tuyết ủng Lam quan mă bất tiền.
Hàn Dũ đọc rồi ngẫm nghĩ măi mà không hiểu ư ǵ, liền hỏi Hàn Tương Tử. Hàn Tương Tử đáp rằng :
- Ngày sau chú sẽ biết, bây giờ không dám lậu Cơ Trời.
Ai nấy trong bàn tiệc đều lấy làm lạ kỳ. Măn tiệc, Hàn Tương Tử từ giă về núi.
Lúc ấy nhằm đời vua Ịường Hiến Tông, bên Tây Trúc đem dâng tượng Phật, vua muốn rước vào cung để thờ. Bá quan không ai dám can gián. Hàn Dũ thấy vậy liền dâng sớ can vua :
- Từ Tam Hoàng Ngũ Ịế đến vua Vơ vua Thang, vua Văn Vương, chưa có Ịạo Phật th́ thiên hạ thái b́nh. Ịến đời Hớn, vua Minh Ịế đem Ịạo Phật vào Trung Nguyên th́ nhà Hớn chẳng lâu dài. Sau qua đời Lương Vơ Ịế, vua rước Phật về thờ phượng hết ḷng, nhưng vua bị Hầu Kiển vây khổn, phải chết đói tại Ịài Thành, sao Phật không cứu ? Như thế chẳng nên tin Phật. Xin Bệ hạ đăi bọn Tây Vức rồi truyền đem tượng Phật ném xuống sông hay quăng vào lửa mà hủy đi kẻo thiên hạ mê lầm.
Ịường Hiến Tông xem sớ xong th́ nổi giận, truyền lột chức Hàn Dũ và đày ra Triều Châu tức th́. Hàn Dũ bị dẫn đi đày, đến một nơi hoang vắng, chẳng có nhà cửa người ở, mây giăng chót núi mịt mù, tuyết rơi bít lối. Chợt thấy phía trước có một đạo sĩ đang quét tuyết dọn đường, nh́n kỹ lại là Hàn Tương Tử. Hàn Dũ mừng rỡ hỏi :
- Xứ nầy là chốn nào ?
Hàn Tương Tử đáp :
- Ịây là Ải Lam quan, núi nầy là Tần lănh.
Hàn Dũ nhớ lại 2 câu thơ trong hoa mẫu đơn th́ than :
- Như vậy, số Trời đă định, chạy sao cho khỏi.
Từ đó, Hàn Dũ mới tin có Trời, trọng Ịạo. Ịêm ấy, chú cháu bàn chuyện đạo đức đến khuya. Rạng ngày, Hàn Tương Tử tặng cho chú một bầu thuốc, rồi dặn chú :
- Chú uống một hoàn thuốc Tiên nầy th́ khỏi sanh các bịnh. Không bao lâu, ở Triều Châu có sấu nổi lên phá hại, chú đặt văn tế đưa nó phải đi, kế đặng phục chức trở về triều. Sau đó, cháu sẽ về độ chú, truyền cho các phép tu luyện.
Nói rồi, Hàn Tương Tử từ giă chú trở về cung Tiên.

8. Tào Quốc Cựu :
Tại núi Bồng Lai, trong lúc ăn tiệc, uống rượu quỳnh tương, Lư Thiết Quả nói :
- Tại Bồng Lai có 8 động đá, mà anh em ta có 7 người, phải rán độ thêm một vị nữa. Ta nhắm em ruột của Tào Thái Hậu là Tào Quốc Cựu có khí tượng Thần Tiên, cũng nên độ kẻo uổng.
Hớn Chung Ly thưa rằng :
- Ịể tôi xuống coi thử, nếu thực vậy th́ tôi lo điều độ.
Nói về Tào Quốc Cựu, tên thật là Tào Hữu, em ruột của Tào Thái Hậu, đời vua Tống. Tào Hữu có một người em ruột là Tào Nhị, ỷ thế của anh và chị, lập phe đảng hại dân, bắt hiếp gái lành, sang đoạt tài sản. Tào Hữu rất giận, thường la mắng Tào Nhị, nhưng Tào Nhị vẫn chứng nào tật nấy, lại đem ḷng oán trách.
Tào Hữu thường than rằng : Chứa lành có phước, chứa dữ mang họa. Em ḿnh làm dữ mười phần, lẽ nào không bị hại, tuy qua đặng dương pháp, chớ chạy sao khỏi luật Trời. Nếu tai họa tới th́ ḿnh phải tội liên can, chi bằng nên lánh trước kẻo nhơ danh và mắc nạn.
Suy nghĩ rồi, liền bán hết tài sản, đem tất cả tiền thâu được bố thí cho dân nghèo, rồi mặc đồ đạo sĩ đi lên núi, t́m chỗ thanh vắng để tu hành. Qua được vài năm th́ Hớn Chung Ly và Lữ Ịồng Tân t́m đến gặp mặt, hỏi rằng :
- Ông tu luyện ra sao ?
- Ḷng mộ đạo Thần Tiên th́ lánh việc trần, chớ tôi không biết phép tu chi hết.
Hai Tiên liền hỏi tiếp :
- Ịạo ở đâu mà mộ ?
Tào Quốc Cựu chỉ Trời.
- Trời ở đâu ?
Tào Quốc Cựu chỉ vào trái tim.
Hớn Chung Ly nói :
- Tâm là Trời, Trời là đạo. Ông đă biết rơ cội rễ, tu chắc thành Tiên.
Nói rồi, liền đưa Tào Quốc Cựu về núi Bồng Lai.
Từ đây về sau, núi Bồng Lai có đủ Bát Tiên ở trong 8 động, tiêu diêu nhàn lạc vô cùng.
Ngày kia, Hà Tiên Cô nói với 7 Tiên rằng :
- Lẽ thường, Tiên Ông mới thành th́ ra mắt Ịông Vương Công, c̣n Tiên Nữ mới thành th́ ra mắt Tây Vương Mẫu. Kỳ trước, sanh nhựt của Ịông Vương Công, Tiên Nữ cũng đi chúc thọ. Nay gần đến sanh nhựt của Ịức Tây Vương Mẫu, 7 Ông tính đi chúc thọ không ?
Hớn Chung Ly và Lam Thể Ḥa đồng nói :
- Tây Vương Mẫu không cai trị chúng ta, song bà là vị làm đầu Tiên Nữ, các Thần Tiên đều phó hội, lẽ nào chúng ta không đi, ngặt chẳng có vật chi báu để dâng lễ Chúc thọ. Trương Quả Lăo nói :
- Tây Vương Mẫu ở Cung Diêu Tŕ thiếu chi vật báu, chúng ta đặt văn chúc thọ mà khánh hạ th́ hay hơn.
Lư Thiết Quả khen phải. Lữ Ịồng Tân nói :
- Văn của chúng ta cũng tầm thường, ước đặng văn của Lăo Quân th́ mới xứng đáng.
Hà Tiên Cô nói :
- Thái Thượng Lăo Quân hậu đăi Lư Tiên Trưởng lắm, nếu Lư Tiên Trưởng cầu Ngài chắc đặng.
Lư Thiết Quả nói :
- Phải, song việc đông người mà đi một ḿnh ta th́ thất lễ. Vậy th́ 8 anh em ta cùng đi đến mà cầu Lăo Quân.
Nói rồi, Bát Tiên đồng đằng vân qua Cung Ịâu Suất. Ịức Lăo Quân tiếp Bát Tiên, mời vào Cung, nói :
- Thuở nay, nhà Nho hay học sách của ta như sách Ịạo Ịức Kinh, Kinh Cảm Ứng, song dùng cho thông ư tứ mà làm văn, chớ chẳng hề bắt chước theo lời dạy bảo. Lại có kẻ kiêu ngạo, chê Phật, chê Lăo, nên ta chẳng hề đặt sách chi thêm nữa mà dạy đời.
Lư Thiết Quả thấy Lăo Quân có sắc buồn, nhưng cũng rán cầu xin việc đặt bài chúc thọ Tây Vương Mẫu. Lăo Quân cười nói :
- Ta ít ưa việc ấy, v́ có nhiều người làm không đặng mà lại hay chê. Song 8 vị có ḷng cầu ta, ta đặt giúp cho một bài từ cũng đủ.
Lăo Quân nói xong, liền viết ra một bài, đưa cho Bát Tiên xem thử. Ai nấy đều khen ngợi vô cùng. Bát Tiên từ tạ lui ra, đến cậy Chức Nữ làm trục bằng gấm, dán chữ sáng như sao, rồi đem đi chúc thọ.
Bát Tiên đi đến Hội Bàn Ịào, để chúc thọ Tây Vương Mẫu, thấy các Thần Tiên đến đông lắm. Bát Tiên dâng bức trướng chúc thọ. Tây Vương Mẫu khen văn đặt rất hay.
Sau khi măn tiệc, các Thần Tiên đều về hết, Bát Tiên c̣n lưu lại. Tây Vương Mẫu gọi 4 nàng thị nữ đến bảo rằng :
- Ịổng Song Thành, Vương Tử Phá, Hứa Phi Yến, An Phát Trinh 4 người từ khi ca múa tại Hoa Ịiện của vua Hớn Vơ Ịế đến nay cũng đă khá lâu, bây giờ hăy thổi sáo và đờn ca cho Bát Tiên uống rượu.
Bốn nàng vâng lời. Lam Thể Ḥa khen hay, rót rượu dâng lên Tây Vương Mẫu. Tây Vương Mẫu nói :
- Ta nghe tiếng Lam Tiên ca hay, vậy nên tŕnh nghề vui chung trong hội.
Lam Thể Ḥa vâng lời, lấy cặp sanh ra, vừa nhịp vừa ca. Ai nấy đều khen và cười ngất. Tây Vương Mẫu thưởng cho rượu và đào. Lam Thể Ḥa nói :
- Hàn Tương Tử thổi sáo hay lắm.
Tây Vương Mẫu bảo thử. Hàn Tương Tử vâng lời. Tây Vương Mẫu nghe xong, khen hay, bảo :
- Bản ấy rất hay, An Phát Trinh phải nhớ mà tập.
Tiệc xong, Bát Tiên từ tạ. Tây Vương Mẫu truyền đưa Bát Tiên đến chơn mây.
Bát Tiên ngó thấy sóng biển Ịông cao lắm. Lữ Ịồng Tân nói :
- Thuở nay nghe đồn Ịông hải mà chưa đến xem phong cảnh thế nào. Sẵn dịp nầy, chúng ta cũng nên xem qua một chuyến.
Lư Thiết Quả nói phải. Trương Quả Lăo can rằng :
- Bữa nay chúng ta uống nhiều rượu say rồi, để khi khác sẽ đi dạo.
Hớn Chung Ly nói :
- Sẵn dịp nầy chẳng đi dạo, c̣n đợi dịp nào ?
Bát Tiên đồng đi đến mé biển. Lữ Ịồng Tân nói :
- Nay đằng vân quá hải, không lấy làm tài, chi bằng mỗi người thả một phép xuống biển, cỡi qua tới mé bên kia mới thiệt thần thông.
Lư Thiết Quả quăng gậy xuống nổi lên mặt nước, rồi nhảy xuống đứng một chân trên gậy. Hớn Chung Ly ném cây Phất chủ xuống và cũng làm như vậy. Trương Quả Lăo thả lừa giấy, Lữ Ịồng Tân thả Ống tiêu, Lam Thể Ḥa thả Ngọc bản, Hàn Tương Tử thả giỏ Hoa lam, Tào Quốc Cựu thả Thủ quyển bằng ngọc, Hà Tiên Cô thả bông sen. Tất cả 8 Tiên đều đứng trên bửu pháp của ḿnh, đồng vượt qua Ịông hải.
Theo Ịạo Sử của Ịạo Cao Ịài, trong thời kỳ đầu tiên c̣n xây bàn mời các vong linh đến xướng họa thi văn, Bát Tiên có giáng bàn cho thi và khuyến tu.
Sau đây xin chép lại các bài của Bát Tiên giáng cho.