- Ịiều thứ 12 Bộ Tân Luật của Ịạo Cao Ịài ban hành từ ngày lập giáo đến giờ qui
định như sau:
"Nhập môn rồi gọi là tín đồ. Trong hàng tín đồ có hai bực : Một bực c̣n ở thế có
vợ chồng làm ăn như người thường song buộc phải trai kỳ hoặc 6 hay 10 ngày trong
tháng, phải giữ ngũ giới cấm và phải tuân theo Thế Luật của Ịại Ịạo truyền bá.
Bực này gọi là người giữ Ịạo mà thôi, vào phẩm hạ thừa. Một bực đă giữ trường
trai, giới sát gọi là vào phẩm thượng thừa".
- Ịiều thứ 14 nói rằng:
"Chức sắc cai trị trong Ịạo từ bực Giáo Hữu sắp lên phải chọn trong bực người
thượng thừa mà thôi".
Ăn chay theo Ịạo Cao Ịài có nghĩa là nuôi dưỡng cơ thể bằng chế độ thực phẩm gốc
ở thực vật. Người tín đồ không được phép ăn thịt của bất cứ loại động vật nào
trong ngày chay lạt từ con thú lớn như thịt ḅ, thịt heo cho đến tôm cua. Nói
một cách khác, thực phẩm mà họ dùng không do một vụ sát sanh động vật mà có.
Trong thời hạn 6 tháng tập sự kể từ ngày nhập môn, người tín đồ phải cố gắng ăn
chay từ 6 ngày mỗi tháng, tập lần lên đến 10 ngày mỗi tháng, và có thể dừng lại
ở mức này cho đến suốt đời nếu không muốn đi xa hơn nữa.
Những ngày chay được tính theo âm lịch:
- Trai kỳ 6 ngày mỗi tháng là: Mồng 1, 8, 14,15, 23 và 30 (tháng thiếu th́ ăn
chay ngày 29 thế cho ngày 30).
- Trai kỳ 10 ngày mỗi tháng là: 1, 8, 14, 15, 18, 23, 24, 28, 29 và 30 (tháng
thiếu th́ ăn chay ngày 27).
Tưởng cũng nói rơ nơi đây vấn đề dùng trứng, sưă, tôm khô, cua hay mực.
Tôm, cá, mực, cua là những loại động vật, ăn thịt những loại này, dù khô hay
tươi vẫn phải kể là ăn mặn. Sữa gốc ở cơ thể động vật tiết ra, nhưng không phải
là sát sanh, nên được phép dùng trong ngày chay. Vấn đề trứng phức tạp hơn, hiện
nay hai loại trứng thường dùng trong thực phẩm là trứng gà và trứng vịt, thực phẩm
này cũng lấy từ cơ thể động vật mà ra, dù không sát sanh con thú mẹ nhưng nếu có
trống, trứng có thể hườn nguyên h́nh một con thú mới. Do đó ăn loại trứng có
trống này là gián tiếp ăn thịt một con thú sắp tượng h́nh. Trường hợp ăn trứng
đă tượng h́nh rồi th́ đương nhiên là đang ăn thịt một con "thú con", vậy không
thể nào gọi là ăn chay được.
Nếu trứng không có trống th́ trứng ấy chẳng khác nào một thứ sữa do thú vật bài
tiết ra, dù có ấp cũng không nở ra con được, người ăn chay có thể tạm dùng được
ngoài 10 ngày chay và trong lúc bịnh hoạn, kém sức.
Nếu phải xếp loại, chúng ta có thể hiểu như thế này, giữa hai hạng người trường
trai hoàn toàn (dùng toàn thực phẩm gốc ở thực vật) và hạng ăn mặn (dùng thịt
của thú vật) có một hạng ở giữa cũng ăn chay nhưng c̣n dùng sữa thú vật và trứng
không trống.
Tóm lại, dùng tôm, cua, khô mực, trứng có trống, không thể kể là ăn chay được.
Nếu cá nhân người nào c̣n dùng những thức ăn này ấy là v́ cơ thể họ chưa quen được
với chế độ trường trai đúng nghĩa, họ đang tập lần, chớ luật Ịạo Cao Ịài không
có phép dùng những thức ăn này trong ngày chay. Có nhiều người đă hiểu lầm về
việc này. Hành động của cá nhân là một việc, không thể nào đồng hóa với luật
pháp được.
- Ăn chay bù : Vấn đề thứ hai là có thể ăn chay vào một ngày khác hơn ngày ấn định
để bù lại v́ đă ăn mặn vào một ngày chay, hay v́ nhưng lư do nào đó, thí dụ :
tiệc tùng, hay v́ nể lời nói của bạn bè hay chính ḿnh không nhớ ngày ăn chay .
. .
Nhập môn cầu đạo là hành động tự nguyện, hứa tùng theo luật Ịạo cũng là hành động
tự nguyện, không ai bắt buộc ḿnh, nhưng một khi đă cam kết tức phải có sự ràng
buộc, nếu một người đă cam kết điều ǵ rồi chính ḿnh xem lời hứa của ḿnh như
không có, c̣n ai có thể tin ḿnh được ? Nhơn vô tín bất lập, cổ nhân vẫn thường
nói, v́ vậy mà giáo luật có tính cách bắt buộc người tín đồ phải giữ trai giới
trong những ngày đă ấn định. Ịể tập cho họ có đức tính tốt là luôn luôn phải nhớ
lời hứa, chứng tỏ một nghị lực, muốn vượt qua những cám dỗ của thể xác và đời
sống trần tục, một ư chí muốn tu hành. Ít nữa trong một phạm vi nhỏ hẹp là sự ăn
uống, giữ đúng trai kỳ là một hành động nói lên phần nào tinh thần của người tín
đồ quyết tâm làm chủ thân xác và dục vọng của ḿnh. Ư chí ấy là một điều kiện
rất quan hệ và cần thiết trong mọi cố gắng cải thiện con người ḿnh. Ăn chay bù
lại những ngày không giữ được giới luật là hành động dễ dăi nuông ch́u dục vọng
của ḿnh. Nếu không thể giữ được tốt hơn nên can đảm nh́n nhận khả năng của ḿnh
đến mức đó, ấy rồi cố gắng khắc phục dần dần những trở ngại chớ không nên t́m
cách đánh tráo để cho tâm trí ḿnh được yên ổn.
Trai kỳ đă được ấn định thành quy luật, tức cần được phải tuân theo, chúng ta
không nên sửa cải, thay thế ngày chay này bằng một ngày chay khác. Ịành rằng Ịức
Chí Tôn có hứa "giữ trai kỳ 10 ngày đổ lên trong tháng th́ được thọ truyền bửu
pháp", thay thế ngày này bằng ngày khác th́ tổng số cũng đủ 10 ngày, song về mặt
tâm lư đă tỏ rơ yếu kém, xem lời minh thệ "ǵn luật lệ Cao Ịài" nhẹ hơn lời mời
của bạn hữu trong bữa tiệc hay trong một cơn thèm muốn của vị giác. Tóm lại đối
với vấn đề ăn chay bù này không nên dễ duôi đối với xác thân, mà cần phải buộc
nó tuân theo kỷ luật tối thiểu của đời tu để làm căn bản.
- Không ăn chay, làm việc thiện:
Tới đây một vấn đề được đặt ra là nếu như một người không ăn chay mà làm việc
thiện, có tính tốt với mọi người th́ sao ? Người ta vẫn hỏi như vậy và c̣n có ư
so sánh với những kẻ ăn chay nhưng hành động thường nhật rơ ràng chẳng tốt đẹp
ǵ. Lẽ dĩ nhiên ăn chay chỉ là việc nhỏ trong đời sống của người tín đồ, c̣n phải
làm nhiều việc khác nữa, nhứt là sự trau giồi tâm linh ḿnh cho nên hiền nên
thánh. C̣n sự so sánh, chúng ta nên so sánh ḿnh với những bậc mà thiên hạ đều
kính yêu để bắt chước điều hay lẽ phải nơi họ chớ đừng nên so sánh với kẻ giả tu
làm ǵ. Nếu thấy ḿnh hănh diện khi so sánh với kẻ giả tu hay kẻ có ḷng thành
nhưng hăy c̣n ở mức độ thấp kém, chúng ta nên hiểu rằng, niềm hănh diện ấy chính
là ḷng kiêu ngạo, khoe khoang của chính ḿnh đă biến dạng thành một trạng thái
tâm lư như vậy. Nếu thật sự muốn hoàn thiện chúng ta nên dứt bỏ những ư nghĩ so
sánh ấy. Dĩ nhiên sự thành thật là điều đáng quí vô cùng trong đời sống của người
tín đồ. Cố gắng ăn chay không thôi cũng đáng quí, làm việc thiện cũng quí, mà có
được cả hai càng tốt, miễn rằng chúng ta thành tâm muốn sửa đổi con người ḿnh
luôn luôn.
2.- Ư Nghĩa Của Sự Ăn Chay:
Hành động ăn chay có ư nghĩa ǵ khiến giáo luật phải buộc nghiêm khắc như vậy?
Chúng ta hiểu rằng chi chi hữu sanh cũng do bởi chơn linh Ịức Chí Tôn mà ra, hễ
có sống ắt có Ngài trong đó. Ngài là cha của sự sống, ḷng háo sanh của Ngài
không cùng tận. Ngài đă phân tánh Ngài mà sinh ra vạn vật là vật chất, thảo mộc,
côn trùng, thú cầm, nhơn loại, gọi chung là chúng sanh.
Nhơn loại là bậc tiến hóa cao hơn các loài kia th́ vai tuồng chẳng khác người
anh cả trong gia đ́nh đối với các em vậy. Kẻ nào làm được hành động phi thường,
yêu thương cả chúng sanh như yêu thương chính thân ḿnh vậy, bảo bọc, nâng niu,
che chở cho đời sống của muôn loài vạn vật ... kẻ ấy được tôn trọng lên hàng
Thần, Thánh, Tiên, Phật. Ngược lại, kẻ nào cướp đoạt mạng sống của chúng sanh để
béo bổ thân ḿnh ắt phải bị đền bồi mới đúng luật công bằng tạo hóa. Như thân ta
đây lấy từ cát bụi đắp nên h́nh, chết phải trở về cát bụi. Cỏ cây hút phân mà
sống, rồi thú vật ăn cây cỏ nên h́nh, người ăn thịt thú và cỏ cây, người chết đi
thân thối vữa trở thành phân, đất để cỏ cây đ̣i lại những chất bổ ấy. Người đă
cướp mạng sống của cỏ cây, giờ đây phải đền mạng, để cỏ cây mọc lại trên thân
xác ḿnh vừa biến thể.
Tấn tuồng ấy đă tạo thành ṿng luân hồi triền miên từ tạo thiên lập địa đến giờ.
Càng sống lâu càng khôn ngoan, luân hồi nhiều kiếp mới đạt đến địa vị con người
là anh cả của thú vật, thảo mộc và vật chất, vốn là anh em do một nguồn gốc với
nhau từ một ông cha chung là Chí Tôn mà ra.
Nếu muốn thoát cửa luân hồi, ngừng nghỉ cuộc tử sanh máu đổ thịt rơi, chỉ có một
cách là hăy mở rộng tâm thần nh́n thẳng vào chúng sanh, sẽ thấy h́nh ảnh của
chính ḿnh trong đó, sẽ thấy mọi người là ruột thịt với nhau.
T́nh thương thiêng liêng ấy sẽ buộc ta dừng tay chém giết lại. ấy là ḷng bác ái,
là ư nghĩa của sự ăn chay. Bất sát sanh là lịnh truyền của Ịức Chí Tôn và ăn
chay là một trong muôn ngàn cách thực hiện lời dạy ấy. Bởi vậy hành đông ăn chay
phải đi kèm với ư tưởng muốn mở rộng ḷng yêu thương của ḿnh xóa bỏ hận thù với
tất cả mọi người, mọi vật.
Thế nhưng ăn chay nào tránh khỏi sát sanh đâu, ăn thảo mộc cũng là sanh vật vậy?
Quả nhiên như thế, ai đă đến cơi trần nầy mang lấy xác thân, ắt có luân hồi vay
trả, chưa dễ ǵ không ăn mà sống, nên thôi đành hiệp nhau lại mà làm một điều
luật định cho kẻ nào bớt được việc sát sanh, nhứt là đối với những sinh vật thân
thích, gần gủi với ḿnh hơn hết, th́ đồng công nhận kẻ đó có được ḷng thương
rộng răi nên ban cho phẩm vị học đ̣i theo hàng Thánh, Thần, Tiên, Phật.
Ấy vậy quyền của vạn linh đă định cho kẻ nào chỉ ăn hoa quả, thảo mộc mà sống
cũng vào hàng từ tâm, bác ái, cũng đáng gọi là "bất sát sanh", tuy rằng chẳng phải
nghĩa cho lắm, nhưng xét ra cũng ít người làm được, th́ địa vị tôn trọng kia
cũng không có ǵ là quá đáng.
Vậy th́ hành động ăn chay có ư nghĩa là biết thương ḿnh, thương người, thương
cả chúng sanh, t́nh thương ấy biểu lộ một cách tích cực trong hành động chớ
không phải trong lời nói suông.
3.- Tác Dụng Thần Quyền
Thánh giáo của Ịức Chí Tôn có dạy rằng:
"Mọi kẻ phàm dưới thế này đều có hai xác thân. Một phàm gọi là Corporel. C̣n một
thiêng liêng là Spirituel. Mà cái thiêng liêng do nơi cái phàm mà ra nên gọi là
bán hữu h́nh, v́ có thể thấy đặng mà cũng không thấy đặng. Cái xác vô h́nh huyền
diệu, thiêng liêng ấy do nơi Tinh Khí Thần mà luyện thành. Nó nhẹ nhàng hơn
không khí. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .. . . . . ...
Ịức Chí Tôn gọi xác thần thứ hai này là chơn thần. Ngài lại dạy: Nó vẫn là chất,
tức hiệp với không khí Tiên Thiên th́ hằng có điển quang. Cái chơn thần buộc
phải tinh tấn, trong sạch mới nhẹ hơn không khí, ra ngoài càn khôn đặng". (Thánh
Ngôn Hiệp Tuyển, Quyển I, 1969 - trang 30)
Một trong những điều kiện để làm cho chơn thần nhẹ nhàng tinh tấn, trong sạch là
người tu phải ăn chay trường, v́ phải có thân phàm tinh khiết mới xuất chơn linh
tinh khiết. Lẽ dĩ nhiên chỉ ăn chay trường không thôi không đủ để làm cho người
ta trở nên chí Thánh, chí Tiên, chí Phật.
Như điều kiện này rất cần thiết v́ khi c̣n ăn mặn mà luyện đạo, nếu như hườn
h́nh được nhị xác thân, th́ chơn thần ấy vẫn c̣n chứa trược khí trong đó, mà
trược khí là một chất tiếp điển nên chưa ra khỏi làn không khí đă bị sét đáng
tiêu diệt rồi. C̣n nếu như chơn thần khôn ngoan hơn, không xuất ngoại càn khôn,
ẩn núp tại thế, th́ kiếp đọa trần cũng chưa măn.
V́ vậy mà Ịức Chí Tôn buộc người tu vào bậc thượng thừa phải trường trai giới
sát. C̣n đối với bậc hạ thừa Ngài không buộc trường trai, song ít nhứt phải giữ
đặng 10 ngày trai trở lên mỗi tháng. Ngài có hứa rằng kẻ nào giữ đặng trai kỳ 10
ngày trở lên được thọ truyền bửu pháp và Hội Thánh thực hiện lời hứa ấy bằng
cách làm phép xác cắt bảy dây oan nghiệt cho người nào tới lúc chết c̣n giữ được
10 ngày chay mỗi tháng. Về phần chức sắc đă có thọ phép giải thể, chết về đời
sống về đạo th́ đặng phép độ thăng, khỏi cắt bảy dây oan nghiệt.
Ịức Bát Nương Diêu Tŕ Cung lại c̣n giảng rơ về âm quang như sau:
"... Nơi ấy là những chỗ phạt tù những hồn vô căn, vô kiếp nhơn quả buộc ràng,
luân hồi chuyển thế ... kỳ thật là nơi để cho các chơn hồn giải thần định trí
(một nơi trung gian giữa thiên đường và địa ngục hay là mờ mờ mịt mịt). Ấy là
một cái quan ải, các chơn hồn khi qui thiên, phải đi ngang qua đó. Sự khó khăn
bước khỏi qua đó là đệ nhứt sợ của các chơn hồn. Nhưng tâm tu c̣n lại chút nào
nơi xác thịt con người, cũng nhờ cái sợ ấy mà lo tu niệm. Có nhiều hồn chưa qua
khỏi đặng, phải chịu ít nữa đôi trăm năm, tùy chơn thần thanh trược. Chí Tôn
buộc trường trai cũng v́ quan ải ấy". (Thánh Ngôn Hiệp Tuyển, Quyển II, 1970 -
trang 88)
Lời giải thích đă khá rơ ràng ăn chay có tác dụng làm cho chơn thần được thanh
khiết là điều kiện cần thiết để vượt khỏi âm quang về cỏi thiêng liêng hằng
sống.
Hai tiếng thanh trược nơi đây có một ư nghĩa tương đối mà thật vậy, có ǵ là
tuyệt đối trong cơi đời này đâu. Chơn thần của một người được gọi là thanh, xét
về phương diện thần quyền, đâu phải chỉ có ăn chay là đủ, mà c̣n phải muôn ngàn
điều kiện khác nữa. Ịức Chí Tôn có hứa cho thọ truyền bửu pháp kẻ nào giữ trai
giới 10 ngày trở lên. Ịó là một điều kiện cần thiết riêng trong lănh vực ăn
uống, chớ thật ra bao nhiêu ngày chay đó cũng chưa chắc đủ làm cho chơn thần
siêu thoát được. Bởi vậy khi hứa cho tín đồ được phép giữ 10 ngày chay, Ịức Chí
Tôn đă buộc liền, phải tạo nhiều công đức, rồi công đức ấy cộng với sự trai giới
định kỳ làm cho chơn thần tương đối thanh, nó mới có thể nương nhờ nơi ân điển
thiêng liêng thanh khiết hơn nhiều lắm, núp theo đó mà thăng dần đến các cơi cao
siêu tịch diệt. Ấy vậy mới có những giáo pháp không cần đ̣i hỏi tín đồ phải giữ
trai giới mà vẫn tạo ngôi Thánh, Thần, Tiên, Phật được. Không giữ trai giới
nhưng tạo được nhiều công nghiệp, tâm linh rộng mở, môn đồ của những giáo pháp
không ăn chay ấy vẫn tạo được chơn thần thanh theo nghĩa tương đối nên vẫn về
được ngôi vị cũ, vẫn được thần linh đ hồn về cực lạc.
Tích cực là tạo công đức, tiêu cực là tŕ tâm giới sát, bù qua sớt lại tới mức
nào đó, th́ chơn thần gọi là thanh, đương nhiên được sống nơi cơi phù hợp với
trạng thái của nó.
Ịạo vẫn như nhiên, pháp lịnh của trời đất xưa nay vẫn không thay đổi dù giáo
pháp của những vị giáo chủ có đổi thay.
Ấy vậy luật pháp Ịại Ịạo Tam Kỳ Phổ Ịộ cho ăn chay 10 ngày rồi trường trai không
có ǵ ngược với bí pháp của Ịạo Thánh Ki Tô, Ịạo nhân của Khổng Tử, Ịạo Phật của
Thích Ca, hay Vô Vi của Lăo Tử ... Chúng ta thấy có sự khác biệt ở chỗ có ăn
chay hay không, nhưng bí pháp hằng sống của chơn thần chẳng hề khác nếu người ta
chịu hiểu cho đến tận cùng giáo lư của các vị giáo chủ ấy, nhứt là nền tảng siêu
h́nh, là phần H́nh Nhi Thượng, chớ đừng hiểu ở ngọn, ở chữ nghĩa của kinh điển. |