Hiến Đạo
PHẠM VĂN TƯƠI
(1897-1976)
Ngài Phạm văn Tươi, sanh ngày 17-1-1897 (âl 15-12-Bính Thân) tại quận Cần Giuộc, tỉnh Chợ Lớn thời bấy giờ.
Thuở thiếu thời, Ngài theo Tây học, sau khi đậu bằng Tiểu Học Pháp, Ngài thi đậu vào trường Sư Phạm (École Normale) thời đó, tốt nghiệp rồi được bổ về dạy học tại trường Tiểu học Cần Giuộc, sau đó lên làm Hiệu Trưởng trường nầy. Về sau, Ngài được đổi về Sài g̣n dạy tại trường Pétrus Trương vĩnh Kư.
Hiền nội của Ngài là Bà Nguyễn thị Quận, sanh năm 1899 tại làng Long Phụng, quận Cần Giuộc. Hai Ông Bà có được 7 người con, chỉ có 1 con trai, thứ tư tên là Phạm duy Ninh, sanh năm 1925 và mất ngày 16-6-1990 tại Cần Giuộc.
Ngài Phạm văn Tươi nhập môn vào Ịạo Cao Ịài năm 1926, và đắc phong vào phẩm Hiến Ịạo HTỊ ngày 12-1-Ịinh Măo (dl 13-2-1927) khi Ịức Chí Tôn lập Pháp Chánh Truyền HTỊ.
Ịầu năm 1926, Ịức Chí Tôn mở rộng cơ phổ độ tại Sài g̣n, Chợ Lớn, Gia Ịịnh, nên cho thiết lập 6 Ịàn lệ để nhơn sanh nhập môn cầu Ịạo, trong đó, Ịàn ở Tân Kim (Cần Giuộc) thiết lập tại nhà Ông Cựu Hội Ịồng Ịịa Hạt Nguyễn văn Lai.
Tại đàn nầy, quan Phủ Nguyễn ngọc Tương và Ngài Lê văn Lịch luân phiên chứng đàn, hai Ông Ca minh Chương và Phạm văn Tươi làm pḥ loan; c̣n việc sắp đặt thờ cúng có quí Ông Lê văn Tiếp, Nguyễn văn Nhơn, Phạm văn Tỷ và Vơ văn Kỉnh.
Ngày 4-3-1933 (âl 9-2-Quí Dậu), Ịức Quyền Giáo Tông Lê văn Trung và Ịức Phạm Hộ Pháp ra Ịạo Nghị Ịịnh giao cho Ngài Thời Quân Hiến Ịạo làm Quyền Chưởng Pháp CTỊ trong lúc CTỊ đang khuyết Chức sắc ở phẩm vị nầy.
Cuối năm Bính Tuất (1946), Ịức Phạm Hộ Pháp thành lập Hội Thánh Phước Thiện, có bổ nhiệm Ngài Hiến Ịạo Phạm văn Tươi làm Thống Quản Cơ Quan Phước Thiện.
Qua đầu năm 1947, Tết Ịinh Hợi, Ngài trở về quê nhà ở Cần Giuộc, rồi v́ thời cuộc nên Ngài bị kẹt luôn không trở lên Ṭa Thánh hành đạo được.
Năm Kỷ Dậu (1969), Ngài Hiến Ịạo Phạm văn Tươi được giao nhiệm vụ Phó Thống Quản Hội Thánh Phước Thiện Nan Nữ, theo Thánh Lịnh số 20/TLngày 3-7-Kỷ Dậu (dl15-8-1969) của Ịức Thượng Sanh Cao hoài Sang, Chưởng quản Hiệp Thiên Ịài.
Năm Tân Hợi (1971), Ngài Hiến Pháp Trương hữu Ịức lên nắm Quyền Chưởng quản HTỊ, có kư Thánh Lịnh số 02/TL ngày 26-5-Tân Hợi (dl 18-6-1971), bổ nhiệm Ngài Hiến Ịạo Phạm văn Tươi vào các chức vụ sau đây :

- Thống quản Phước Thiện Nam Nữ.
- Thống quản các cơ quan Tang Tế Sự, Nhạc, Lễ, Giáo Nhi, Ịồng Nhi, Ban Tổng Trạo và Ban Thuyền Bát Nhă.
- Thống Quản Trí Huệ Cung.
- Trưởng Ban Cứu Thương và Ban Pḥng Hỏa.
Ngài Hiến Ịạo Phạm văn Tươi lănh nhiệm vụ hành đạo theo Thánh Lịnh kể trên từ ngày 26-5-Tân Hợi (1971) cho đến ngày Liễu Ịạo.
Ngài Hiến Ịạo Phạm văn Tươi đăng Tiên tại tư gia ở địa chỉ số 21 đường Lư Nam Đế, Quận 5, Sài g̣n, vào lúc 23 giờ đêm mùng 8-4 âl-Bính Th́n (dl 6-5-1976) (nhằm ngày vía Ịức Phật Thích Ca và Bà Nữ Đầu Sư Lâm Huơng Thanh ), hưởng thọ 80 tuổi.
Ngài di chúc cho con cái an táng Ngài tại quê nhà ở xă Qui Đức, quận Cần Giuộc, tỉnh Long An.
V́ t́nh h́nh Ịạo Sự năm 1976 có nhiều khó khăn, nên Hội Thánh cũng tuân theo di chúc của Ngài Hiến Ịạo. Hội Thánh cử Ngài Bảo Ịạo Hồ tấn Khoa thay mặt Hội Thánh xuống tới gia đ́nh của Ngài Hiến Đạo, đọc bài Ịiếu văn tuyên dương công nghiệp của Ngài đối với Ịạo và chia buồn cùng tang quyến.
Sau đây xin chép nguyên văn Bài Ịiếu văn nầy : ( Tài liệu của Cải Trạng Lê minh Khuyên )
Điếu Văn của Bảo Ịạo Hồ tấn Khoa, Quyền Chưởng quản HTỊ đọc trước phần mộ Cố Hiến Đạo Chơn Quân Phạm văn Tươi, Thống Quản Hội Thánh Phước Thiện, ngày 11-4-Bính Th́n (dl 9-5-1976) :

Kính Chư Chức sắc, Chức việc, Hiệp Thiên,
Cửu Trùng, Phước Thiện, và chư Tín hữu Nam Nữ,
Kính Quí Ịại diện Chánh quyền Ịịa phương,
Kính Quí tang gia bửu quyến,
Kính Thân bằng cố hữu,
Kính Quí vị,
Trước cảnh đau khổ của toàn đạo trong thời gian có mấy tháng, phải chịu đến 3 cái đại tang trong hàng Thập nhị Thời Quân, trước là 2 Anh lớn Hiến Pháp và Khai Ịạo, và hiện nay lại đến phiên Anh lớn Hiến Ịạo Chơn Quân, th́ không có người đạo nào khỏi ngậm ngùi mến tiếc.
Lẽ ra Hội Thánh phải rước Thánh hài của Anh lớn Hiến Đạo về Ṭa Thánh hành lễ theo hàng Thập nhị Thời Quân để tri ân một vị Chức sắc Ịại Thiên phong có công lớn góp sức xây dựng nền Ịại Ịạo buổi sơ khai.
Nhưng với đức độ khiêm tốn và v́ không muốn làm cực khổ và tốn hao cho Hội Thánh trong lúc Đạo đang gặp cảnh khó khăn. Anh đă di chúc xin để cho gia đ́nh hành lễ đơn giản nơi quê nhà, nên Hội Thánh không thể làm trái ư muốn cuối cùng của người quá cố.
V́ vậy mà hôm nay, tôi xin thay mặt toàn Hội Thánh Hiệp Thiên, Cửu Trùng, Phước Thiện Nam Nữ cùng với một phái đoàn đại diện Hội Thánh tiễn đưa Anh lớn đến nơi an nghỉ cuối cùng.
Đứng trước Thánh hài của Anh lớn, tôi xin nghiêng ḿnh kính lễ, trước để tỏ ḷng tri ân của toàn đạo đối với một bậc tiền bối đă dày công gầy dựng nền Ịại Ịạo và cũng để lời chơn thành phân ưu cùng tang quyến.
Nhớ buổi xưa, với tài năng học lực của Anh lớn lúc thi đỗ ra trường, Anh có thể như bao nhiêu bạn khác, chọn một ngành nào đó có quyền thế hay lợi lộc nhiều, nhưng Anh lại chọn vào Ty Giáo Huấn là một ngành mà buổi đó tâm lư quần chúng thường coi rẻ và gán cho danh từ là nghề gơ đầu trẻ. Nhưng với một tinh thần cao thượng, một đức độ khó b́, một tấm ḷng vị tha yêu ái đoàn hậu tấn, nên Anh đem hết kiếp sanh để đào tạo cho xứ sở đất nước những thanh niên ưu tú, trong số đó có nhiều vị đă từng tranh đấu giải ách nộ lệ cho dân tộc, xây dựng một nước VN độc lập, dân chủ , ḥa b́nh và thống nhứt, và hiện nay đang lo kiến thiết tổ quốc được vinh quang và giàu mạnh.
Ịang lúc Anh đang âm thầm làm một sứ mạng cao cả mà buổi ấy không ai nghĩ đến, th́ vào năm 1926-1927, Ịức Chí Tôn Ngọc Hoàng Thượng Đế tá danh Cao Đài Tiên Ông Đại Bồ Tát Ma Ha Tát đến mở đạo ở VN th́ do đại căn mà Anh được Đức Chí Tôn chọn đi pḥ loan chung với Cụ Ca minh Chương, sau đắc phong Bảo Đạo và với Anh lớn Phạm tấn Ịăi, sau đắc phong Khai Ịạo để phổ độ chúng sanh.
Nhận thấy huyền diệu thiêng liêng và đặc biệt tánh cách dân tộc và tinh thần hy sinh phục vụ nhơn sanh của nền Đại Đạo rất hạp với tánh đức yêu đời, yêu ṇi giống của Anh, nên Anh cùng với các bậc tiền bối khác, không nại gian lao khổ cực, ngày đi dạy học, tối lại thức sáng đêm đi khắp nơi pḥ loan phổ độ nhơn sanh. Chỗ xa th́ đi xe, c̣n chỗ gần th́ đi xe đạp hoặc đi bộ, hễ hết giờ làm việc th́ lo ăn cơm gấp rút, rồi lo sửa sang nang thác lên đường cho đến sáng ngày hôm sau mới về nhà, tắm rửa xong, lại đến trường dạy học, như vậy năm nầy tháng nọ không bao giờ sờn ḷng năn chí.
Công đức đó không sao tả xiết và từ nay cho đến ngày sau, những ai núp bóng mát cửa từ bi của nền Ịại Ịạo, không bao giờ quên công to đó đặng.
Đến khi tuổi quá 70, lẽ ra Anh được an nghỉ tuổi già, nhưng Anh lại về Ṭa Thánh góp phần gánh vác nghiệp Ịạo với nhiệm vụ Thống Quản Phước Thiện và cơ quan Tang tế Sự, đồng thời điều hành 3 Cung : Trí Huệ, Trí Giác, và Vạn Pháp.
Những tuởng c̣n góp sức già đỡ nâng nghiệp Đạo trong cơn thử thách nầy, nào ngờ cơ thể suy kiệt lần đưa đến chứng bịnh nan y, mặc dầu chạy chữa đủ phương, Anh phải theo 2 Anh Hiến Pháp và Khai Ịạo, về chầu Ịức Ịại Từ Phụ và Ịại Từ Mẫu, bỏ lại đàn em bơ vơ như gà mất mẹ, lưu lại biết bao mến tiếc của toàn đạo và nhớ thương của gia đ́nh.
Vẫn biết theo thế thường, có chi đau buồn hơn cảnh tử biệt sinh ly, nhưng đối với Anh th́ đă làm tṛn Thiên chức, công viên quả măn, đắc vị thiêng liêng, th́ chúng ta cũng tự an ủi rằng được một người Anh xứng đáng.
Một lần nữa, tôi xin thành thật chia buồn cùng tang quyến và thành tâm cầu nguyện xin Đức Chí Tôn và các Ịấng ban ơn lành cho Anh đặng cao thăng Thiên vị, thường giáng Chơn linh hộ tŕ đàn em hành đạo cho vuông tṛn.
Xin Anh hiển linh chứng chiếu tấm ḷng thành của tất cả đàn em đang ngưỡng mộ.
Bảo Đạo Hồ tấn Khoa
Ngài Hiến Đạo Phạm văn Tươi có lưu lại tập sách mỏng tựa đề "TIẾNG GỌI" do Ông Giáo Hữu Thượng Tư Thanh, Tổng Quản Văn pḥng Hiến Đạo, cùng các nhân viên trực thuộc tạo thành, bằng cách gom góp các bài giảng đạo, các bài diễn văn và huấn từ của Ngài trong suốt 3 năm từ 1970 đến 1972.
Ngài Hiến Ịạo Phạm văn Tươi có bút hiệu là Lạc Nhân, nhưng Ngài rất ít làm thơ. Chúng tôi sưu tập được một bài thơ đường luật của Ngài, họa vận bài thơ Xuân Tân Hợi của Hội Thánh CTỊ :
Ịất nước Xuân về mấy độ qua,
Toàn dân trông ngóng cảnh b́nh ḥa.
Ruộng dâu hóa bể đầy kinh ngạc,
Ḍng nước chưa thanh chảy bến hà.
Thương kẻ tuổi xanh c̣n nặng nợ,
Xót v́ nhiệm vụ phải ly gia.
Ước mong đến buổi ḥa ngưng chiến,
Cho vợ gặp chồng, con gặp cha.
HIẾN ỊẠO
(Xuân Tân Hợi 1971)
Trong dịp Lễ Khánh Thành Thánh Thất Cần Giuộc ngày 21-2-Nhâm Tư (dl 4-4-1972), Ngài Hiến Ịạo Phạm văn Tươi, thay mặt Hội Thánh HTỊ đến dự lễ, có đọc một bài diễn văn, trong đó nhắc lại lúc Đạo Cao Ịài mới mở tại Cần Giuộc, trích ra sau đây :
" Hồi ức lại hơn 45 năm về trước, lúc Ịạo mới phôi thai, cố Tri Phủ Nguyễn ngọc Tương, lúc bấy giờ làm Quận Trưởng Quận Cần Giuộc, là người có trọng trách truyền đạo nơi đây.
Ông Phạm Tấn Đăi, Ông Trương thế Ngộ và tôi được Đức Chí Tôn thâu nhận làm môn đệ, để hiệp cùng Ông Nguyễn ngọc Tương phổ thông Chơn đạo.
Kế đến Ông Ca minh Chương, cựu giáo chức, cũng được đứng vào hàng ngũ chúng tôi.
Chính nơi đây, Ịạo được khai mở trước nhứt và thâu nhận một số tín đồ đông nhứt.
Chúng tôi là những trong giáo giới, ban ngày th́ đi dạy học, ban đêm mới rảnh việc, cùng đi với Ông Nguyễn ngọc Tương khai đàn thượng tượng, thâu nhận tín đồ. Suốt một năm trường, đêm nào cũng như đêm nấy, chẳng quản gió sương, bùn lầy nước lội, gai gốc cũng qua, chúng tôi từ xă ấp nầy sang xă ấp kia, một niền tin tưởng mănh liệt, nghe theo tiếng gọi thiêng liêng, khuyên nhủ đồng bào theo đường Chánh giáo, mở rộng Đạo Trời.
Âu cũng là cơ duyên hiếm có giúp chúng tôi lập được công quả và sớm lập vị ḿnh.
Ngày qua tháng lại, Ịạo dần dần mở rộng như vết dầu loang, từ quận Cần Giuộc đến Rạch Kiến, Rạch Ịào, Rạch Núi, G̣ Ịen, Cần Ịước trong tỉnh Chợ Lớn, rồi tràn qua tỉnh G̣ Công, Mỹ Tho, Bến Tre.
Lẽ cố nhiên chánh quyền Pháp không muốn Ịạo được bành trướng mau chóng với một số tín đồ quá đông, bèn đặt kế hoạch bài trừ. Một mặt phân tán mấy người có nhiệm vụ trọng yếu trong Đạo, một mặt khủng bố tín đồ, làm khó dễ trăm bề, hăm he dọa nạt đến điều.
Chúng tôi vốn là công chức, cùng chung số phận với Ông Quận trưởng Nguyễn ngọc Tương, bị đổi đi xa, một người một nơi, cách trở gia đ́nh.
Âu cũng là cái may cho Đạo, hột giống Đạo được đem rải trên đất mới. Thế là Đạo được mở rộng châu vi hoạt động. Thiệt là "t́nh cờ chẳng hẹn mà nên".
Rồi bắt đầu từ đó, Ịạo càng ngày càng tiến măi, mặc dầu gặp nhiều khó khăn trở ngại cũng vượt qua khỏi, là do tinh thần nhẫn nại và ḷng hy sinh vô bờ bến của phần nhiều chư Ịạo hữu.
Trải bao nhiêu năm biến chuyển thăng trầm, Ịạo được tô điểm mang sắc thái ngày hôm nay, ấy cũng nhờ các vị tiền bối đă dày công xây dựng nghiệp Đạo.
Nói đến tiền bối, ở đây chúng tôi không khỏi bồi hồi nhắc đến Đức Quyền Giáo Tông Thượng Trung Nhựt, nơi chôn nhao cắt rún của Ịức Ngài cách đây cũng không xa. Ịức Ngài buổi sanh tiền, sau khi được Đức Chí Tôn nhận làm môn đệ, một ḷng tin tưởng nơi Đấng Ịại Từ Phụ, tận tụy hành Ịạo, đi khắp đó đây gieo hột giống lành, chịu trăm đắng ngàn cay, nhiều điều hổ nhục, mang tiếng thị phi, người đời mai mỉa. Chúng tôi c̣n nhớ h́nh bóng Đức Ngài, mặc dầu tuổi cao, cũng có lúc cùng chúng tôi, cùng lặn lội bùn lầy, cùng vày đạp chông gai, để đến tận một nơi xa trong làng mạc, thiết lễ lập đàn cho thiện nam tín nữ cầu Ịạo. Thiệt là một bực Đại Đức có công to trong nền Ịạo.
C̣n 2 vị nữa, đối với chúng tôi, trước là bạn thâm giao, sau là người đồng đạo : Cố Quận Trưởng Nguyễn ngọc Tương thọ Thiên ân Quyền Thượng Đầu Sư, là một trong những người rường cột của Đạo lúc ban sơ; thứ đến là Cố Giáo viên Ca minh Chương, tức Bảo Ịạo HTỊ, là người có công buổi đầu trong Đạo. Nay gặp dịp may, chúng tôi trở về cảnh cũ, chạnh nhớ đến người xưa, t́nh đồng đạo, nghĩa kim bằng, vắng bóng cố nhân, ḷng nào mà chẳng năo ḷng."