Vào năm 1937, Quân đội Nhật Bổn tấn
công lấn chiếm nước Trung Quốc, lần lần Quân đội Nhật chiếm hết Măn Châu, bắt
buộc Chánh phủ Tưởng Giới Thạch phải rút lui về trấn thủ Trùng Khánh.
C̣n Hải quân Nhật lại quá hùng hậu,
kiểm soát cả vùng biển Trung Quốc gây áp lực bao vây đường vận chuyển tiếp tế
lương thực. Chánh phủ Trung Quốc lúc bấy giờ chỉ trông cậy vào 2 con đường huyết
mạch trọng yếu để vận chuyển vũ khí và lương thực.
Con đường chiến lược hệ trọng nhứt là
Đông Dương (xuyên qua Vân Nam). Con đường Miến Điện th́ cách xa hiểm trở núi
non. V́ thế mà Quân đội Nhựt Bổn nh́n ngay vào yếu điểm Đông Dương, vào ngày
29-3-1940 Quân đội Nhựt từ Quảng Đông kéo binh sĩ tràn sang qua tỉnh Lạng Sơn
(Việt Nam). Đồng thời quân Nhựt đóng tại Kiến An cùng tấn công chiếm Hải Pḥng
một cách dễ dàng, không gặp sự chống đối của Pháp.
Sau khi chiếm Đông Dương, quân Nhật
t́m cách liên lạc tiếp xúc với các Đảng phái Chính trị Tôn giáo trong nước.
Tại Hà Nội, một viên chức Nhật Bổn
thân hành đến Thánh thất Lê Lợi để t́m người lănh đạo Tôn giáo Cao Đài, nhưng
lúc ấy các vị trong Ban cai quản Thánh thất Lê Lợi đi vắng nên viên chức Nhật
phải trở lại lần thứ 2 th́ gặp PTS PHẠM TÀI ĐOAN trên con đường đi về Thánh thất
Lê Lợi.
Được gặp PTS ĐOAN viên chức Nhật liền
tự giới thiệu tên là YAMASHITA đưa xe đến đón ông PTS PHẠM TÀI ĐOAN về tư dinh
của Trung tướng NISIHARA, Tổng Tư lệnh Quân đội Nhật tại Đông Dương. PTS ĐOAN
được tướng NISIHARA thân mật đàm đạo cùng khuyến dụ cộng tác với quân đội Nhật
để giải ách lệ thuộc Pháp, và Trung tướng sẵn sàng giúp đỡ. Nhưng PTS ĐOAN dùng
phương pháp hoăn binh là xin hẹn trở về thảo luận với bổn đạo rồi sẽ bàn luận
sau. PTS ĐOAN thấy ḿnh không thể quyết định một việc hệ trọng được , bởi mới
đây Toàn quyền Đông dương Pháp tại Việt Nam là Đô đốc DECOUX cũng kêu gọi đạo
Cao Đài hiệp tác chặt chẽ với Pháp rồi bây giờ lại được Trung tướng NISIHARA kêu
gọi cộng tác. Cả hai bên Pháp và Nhật tranh giành ảnh hưởng với Tôn giáo Cao Đài
miền Bắc nên PTS ĐOAN tạm thời lánh xa Hà Nội để tránh mọi cuộc tiếp xúc với
Nhật và Pháp.
Từ năm 1936 bổn đạo phải thuê 2 căn
nhà số 49 và 51 ở phố Lê Lợi để tạm lập thánh thất cho nhơn sanh có nơi thờ
phụng lễ bái Đức CHÍ TÔN, nên được gọi là Thánh thất Lê Lợi. Hôm nay lại khó
khăn trở ngại v́ Pháp và Nhật đều đến tận Thánh thất Lê Lợi kêu gọi sự hợp tác.
Trong lúc băn khoăn để t́m nơi dời
ngôi Thánh thất Lê Lợi tránh xa sự ḍm ngó của Pháp và Nhật th́ may mắn thay có
một vị nữ Phó Trị sự LÊ THỊ CON 70 tuổi rất nhiệt t́nh lo Đạo bằng ḷng cho mượn
căn nhà khá rộng răi để làm Thánh Thất, nhưng ngặt nỗi phía trước căn nhà của bà
đă lỡ cho người ta thuê làm tiệm “thiếc” chỉ c̣n ở phía sau khá rộng răi. Nếu
anh chị em bằng ḷng đồng ư để tạm lập ngôi Thánh thất tại căn nhà tôi th́ tôi
xin nhường cho Đạo, c̣n riêng phần cá nhân tôi th́ tôi xin đảm nhận việc lo cúng
kiến hàng ngày quư anh chị em khỏi lo nhang đèn chi cả tôi xin lo liệu hết. Các
anh em đều tán thành và xin được đến quan sát căn nhà bà PTS LÊ THỊ CON toạ lạc
tại phố Hàng Than, nh́n thấy căn nhà khá rộng răi, rất thuận tiện lập ngôi Thánh
thất, nên cả thảy đồng chấp nhận lời dời Thánh thất Lê Lợi về phố Hàng Than (vẫn
để ông chủ tiệm thiếc hành nghề như cũ, v́ không có trở ngại ǵ cho đôi bên).
Rằm tháng 6 năm Tân Tỵ (1941) là ngày
an vị Ngôi Thánh thất Hàng Than (tức là dời Thánh thất Lê Lợi qua Thánh thất
Hàng Than) cho nhơn sanh có nơi tiếp nối việc hành đạo. C̣n Thánh thất Chùa Vua
vẫn c̣n hoạt động truyền bá nền Đại Đạo như trước nhưng không được hoàn toàn tự
do bởi lính mật thám thường xuyên đến xét hỏi.
Sở dĩ Thánh thất chùa Vua không được
tự do hành đạo như trước là v́ ông Giáo hữu THÁI ĐẾN THANH mới lặng lẽ rời bắc
Hà trở về miền Nam để công tác với Giáo sư Đại biểu THƯỢNG VINH THANH (TRẦN
QUANG VINH) lập thành Cơ quan chuyển thế Mưu đồ phục quốc là hiệp tác với Nhựt
Bổn (lănh đóng tàu bằng cây ván cho Nhật) lập thành hăng NITINAN tại dốc cầu chữ
Y Sài g̣n.
Ban ngày th́ Thanh niên Cao Đài
chuyên lo việc đóng tàu cho Nhật theo đúng như khế ước, c̣n ban đêm th́ tập
luyện binh sĩ chờ ngày Đảo chính Pháp vào ngày 93-1945 vén màn cho cuộc Cách
mạng việt Nam, giải thoát đất nwcs ra khỏi ánh no lệ của Thực dân Pháp. Người
tín hữu Cao Đài đă hợp tác cùng kề vai Quân đội Nhật đảo chính Pháp ngày
9-3-1945 vừa xong th́ vào ngày 28-3-1945 ông Giáo sư Đại biểu THƯỢNG VINH THANH
triệu tập một cuộc họp mít tinh tại vườn Ông Thượng (Sân Tao đàn Sài g̣n có trên
50 ngàn đồng bào thuộc các tầng lớp đến tham dự và Giáo sư Đại biểu Trần Quang
Vinh long trọng tuyên bố trước quốc dân Độc lập Tự Do và chuyển giao cho toàn
dân định đoạt vận mạng nước nhà.) Do đó mới có Chính phủ Trần Trọng Kim ra đời
ngày 19-4-1945, tŕnh diện Nội các mới. Đặc biệt là không có một nhân sĩ Cao Đài
nào tham dự Nội các TRẦN TRỌNG KIM mà toàn thể chức sắc và bổn đạo Cao Đài đều
lui chân thoái bước thuần tuư trở về phục vụ Đạo Pháp.
Nhờ vậy mà Bổn Đạo Cao Đài miền Bắc
được sự chú ư của đồng bào và các nhân sĩ trí thức Hà Nội nhiệt t́nh chiếu cố
đến Tôn Giao Cao Đài, nhứt là ngợi khen Cao Đài không có tham vọng Chánh trị chỉ
làm xong bổn phận công dân Việt Nam là hiệp tác cùng Quân đội Nhật đảo chánh
Pháp ngày 9-3-1945 xong th́ giao vận mạng nước nhà cho Đảng quốc dân lo liệu để
trở về kiến tạo ĐẠI ĐẠO TAM KỲ PHỔ ĐỘ sau bao năm bị Pháp đàn áp và khủng bố.
Kế tiếp đó các Đảng phái tại Hà Nội
nổi lên tranh giành xuyên tạc lẫn nhau không tiếc lời, t́nh thế bấy giờ vô cùng
hỗn loạn, mưu đồ nắm chánh quyền, đồng bào hết sức khổ đau chứng kiến thảm kịch
2 triệu đồng bào ruột thịt “chết đói” vừa qua mà hôm nay c̣n phải xót xa đau
ḷng nh́n thấy các Đảng phái tương tranh lẫn nhau khi Nhật bổn đầu hàng vôn điều
kiện ngày 19-8-1945. Lại thêm Quân đội của LỮ HÁN sang giải giới cho Quân đội
Nhật càng hỗn loạn thêm nữa đồng bào hoang mang trước các lực lượng vũ trang từ
Trung Quốc kéo về Hà Nội tuyên truyền gây ảnh hưởng đồng bào Bắc Hà lúc bấy giờ.
Nhiều cuộc tiếp xúc giữa các Đảng
phái chính trị của ông NGUYỄN TƯỜNG TAM, NGUYỄN HẢI THẦN và VIỆT MINH liên tục
sôi động cả Bắc Hà và Việt Minh đứng lên cướp chánh quyền.
Ngày 2-9-1945 Cụ Chủ Tịch HỒ CHÍ MINH
long trọng đọc bản Tuyên ngôn độc lập tự do và Chính phủ VIỆT NAM DÂN CHỦ CỘNG
HOÀ ra đời.
Cuộc sống của Bổn đạo rất vất vả mặc
dù Chánh phủ VNDCCH để cho Đạo Cao Đài được tự do tín ngưỡng, nhưng ảnh hưởng
đến đời sống hiện tại của người Đạo ở thôn quê thiếu hụt nên sự Truyền giáo
không được phát triển và bổn Đạo ít tới Thánh thất.
Tuy nhiên Bổn đạo Bắc Hà rất vững
niềm tin hơn bao giờ hết v́ được biết HỘI THÁNH TOÀ THÁNH TÂY NINH được phục hồi
Đền Thánh cùng các Thánh Thất và Điện thờ Phật Mẫu trên toàn quốc đều được tự do
lễ bái thờ phụng trở lại như trước kia vậy và số người nhập môn càng đông đảo
hơn bội phần là niềm vui chung của Bổn Đạo ở miền Bắc.
Nhứt là bổn đạo ở Bắc Hà đều biết rơ
trong danh sách Nội các Chính phủ TRẦN TRỌNG KIM thành lập vào ngày 19-4-1945
không có một nhân sĩ nào của Tôn giáo Cao Đài tham dự, cũng như được ghi nhận
ngày 28-3-1945 trước cuộc mít tinh khổng lồ trước sự hiện diện của đồng bào các
giới.
(Quy tụ hơn 50 ngàn người) tại sân
vườn Ông THƯỢNG SÀI G̉N mà ông đại biểu TRẦN QUANG VINH (Giáo sư THƯỢNG VINH
THANH hiệp tác với quân đội Nhựt Bổn đảo chánh Pháp ngày 9-3-1945 thành công tốt
đẹp vén màn cho cuộc Cách mạng Việt Nam) đă long trọng tuyên bố trước cuộc biểu
t́nh khổng lồ: “Người tín hữu Cao Đài không có tham vọng chánh trị sau khi làm
bổn phận của người công dân Việt Nam, hiệp tác với Quân đội Nhật đảo chính Pháp
ngày 9-3-1945 thành công xin tự lui chân thối bước xin thuần tuư trở về phụng sự
Đạo pháp và xin giao vận mệnh tổ quốc Việt Nam cho toàn cả quốc dân định đoạt
”.