Trong Thánh Ngôn Đ. Đ. T. K. P. Đ.
Đức Chí Tôn có dạy rằng: " Khi chưa có chi
trong trời đất khí Hư Vô sinh ra có một ḿnh Thầy, ngôi của Thầy là Thái Cực
Thầy phân vân Thái Cực là Lưỡng Nghi, Lưỡng Nghi phân ra Tứ Tương. Tứ Tượng biến
Bát Quái. Bát Quái biến hóa vô cùng mới lập ra Càn Khôn Thế Giới. Thầy lại phân
tánh Thầy mà sinh ra vạn vật là: vật chất, thảo mộc, côn trùng, thú cầm, gọi
chung là Chúng Sanh." (đàn cơ 1928)
Về điểm nầy, theo lư của Dịch cũng cho rằng tấc cả vạn hữu đều có nơi Thái Cực
mà ravà rồi sẽ từ biến hóa mà trở về với Thaí Cực, nên Dịch có câu: ẪNhất bản
tán vạn thù, vạn thù quy nhất bảnỮ nghĩa là từ nhất sinh ra vạn, rồi từ vạn vật
trở về hiệp cùng với nhất . Nhấtủ đây là Thái Cực, c̣n vạn tức là vạn hữu.
Trên ngôi Thái Cực, đấng tạo ra Càn Khôn vũ trụ và vạn vật được loài người tôn
xưng dưới nhiều thánh danh khác nhau tùy theo tôn giáo, nhưng kỳ thực chỉ có một
mà thôi: là BRAHMA theo Aán giáo , là AHLA theo Hồi giáo, là A DI ỊA PHÂT theo
phật giáo, là ĐỨC CHÚA TRỜI theo Thiên Chúa giáo, là ĐỨC CHÍ TÔN hay NGỌC HOÀNG
THƯỢNG ĐẾ theo Đ. Đ. T. K. P. Đ. và Ngài thường xưng là THẦY khi giáng cơ dạy Ịao.
Theo lư của Ịạo và sự vận hành của Âm Dương mà phân thanh, biện trược mới thành
Trời Ịất. Khí khinh thanh thượng phù giả vi Thiên, khí trọng trược hạ ngưng giả
vi Ịịa nghĩa là khí Dương nhẹ thăng lên làm trời, khí âm nặng giáng xuống làm
đất.
Cũng theo lư của Dịch trong Âm có Dương tàng ẩn và trong Dương có Âm tàng ẩn (
âm trung hữu dương căn, dương trung hữu âm căn )
Bỡi lẽ ấy nên Huyền khí là khí Dương tích tụ trong Âm từ dưới xônng lên và Hạo
nhiên khí là khí là khí âm có trong khí dương từ trên trầm xuống. Hai khí ấy gặp
nhau và cuốn hút lấy nhau mà tạo nên Ḥa Khí hay c̣n gọi là Nguyên Khí.
V́ thế vũ trụ đựơc h́nh thành ba tầng khí uyển khác nhau:
1. Ở trên heat là Thượng giới hay c̣n gọi là vô sắc giới.
2. Ở giữa là cơi Trung giới hay c̣n gọi là sắc giới.
3. Dưới hết là cơi Hạ giớihay c̣n gọi là Dục giới tức là giới sanh hóa ra muôn
Loài, vạn vật mà hiện chúng ta đang sống.
Tất cả chúng sanh nơi thế giới này kể cả vật chất đều phải theo quy luật tiến
hóa phụ thuộc vào chu kỳ vận chuyển của âm dương qua bônỴ giai đoạn: Thành,
Thịnh, Suy, Hủy. Giống như sự vận chuyển cua? Trái đất cho chúng ta bốn mùa:
Xuân, Hạ, Thu, Ịông đối thời gian một năm, nhưng đối với thời gian dài chúng ta
có ba thời kỳ mà các Tôn giáo gọi là Tam ngươn:
a.THƯỢNG NGƯƠN: là ngươn tạo hóa, là ngươn Thánh Ịức thuộc thời Thượng cổ.
B. TRUNG NGƯƠN: là ngươn tấn hóa, là ngươn tranh đấu thuộc thời Trung Cổ.
C. HẠ NGƯƠN: là ngươn tận diệt, là ngươn tái tạo, là thời Mạt Pháp.
Theo giáo lư CAO ỊÀI, qua các ngươn kể trên, Ịức Chí Tôn đă ba lần khai đạo như
sau:
I. NHỨT NH̀ PHỔ ỊỘ: Thời Thượng ngươn
@ Ịức Nhiên Ịăng Cổ Phật mở đạo Phật
@ Ịức Hồng Quân Lăo Tổ mở đạo Tiên
@ Ịức văn Tuyên Ịế Quân mở đạo Nho
II. NHỊ KỲ PHỔ ỊỘ: Thời Trung ngươn
@ Ịức Thích Ca Mâu Ni chấn hưng Phật giáo
@ Ịức Lăo Tử chấn hưng Ịạo Giáo
@ Ịức Khổng Phu Tử chấn hưng Nho giáo
Thời Thượng ngươn và Trung ngươn và thời kỳ Ịạo Ịức cực thịnh , giáo pháp hoằng
khai đă độ không biết bao nhiêu các đẳng cấp chúng sanh đoạt được quả vị nơi cơi
thiêng liêng hằng sống.
Nay đến thời Hạ Ngươn là ngươn tận diệt, là thời kỳ mạt pháp , đồng thời cũng là
cơ Tận Ịộ, là thời kỳ Ịại Aân Xá của Ịức Chí Tôn ban cho chúng sanh hầu cứu rỗi
tất cả các linh hồn được tiến hóa trở về sống đời Thượng Ngươn Thánh Ịực Ịây là
một hồng ân đặc biệt của Ịấng Cha lành ban cho con cái của Ngài trong thời mạt
pháp này.
Theo nguyên lưcủa Ịạo và sự vận hành cuả âm dương nên Trời Ịất có lúc nóng, lúc
lạnh, lúc mưa, lúc nắng, lúc tối, lúc sáng, lúc thịnh, lúc suy, lúc th́ âm thịnh
dương suy, lúc th́ âm suy dương thinh . . .Vào Thời Mạt Pháp chính là thời kỳ âm
thịnh dương suy, là lúc bóng tối hoành hành, cho nên con người phần nhiều tối
tăm mê muội và cũng là lúc thế giới đầy sinh động nhất do bởi hai động lực Thiện
và ác tác động nện.
Bên thiện th́ hướng dẩn dạy dỗ con người thực thi tinh thần Từ Bi, Bác Aùi để tiến
hóa đi lên.
Ngược lại bên ác cũng không thiếu ǵ quỷ Sa Tăng trong h́nh dạng con người t́m
đủ mọi phương cách cám dỗ, lôi cuốn con người vào con đưỡng ác trược, tội lỗi.
Hai động lực Thiện, Aùc đều có mặt trong mọi lănh vực từ Tôn giáo cho đến Triết
Học, Chính Trị, Kinh Tế và Khoa Học.
Bên th́ ca ngợi Thượng Ịế, bên th́ phủ nhận Thượng Ịế, bên th́ kính yêu Thượng
Ịế, bên th́ lên án Thượng Ịế. Thứ Triết lư nầy làm con người thăng hoa, thứ
triết lư kia đẩy con người vào đường ác trược, tội lội. Khoa học cũng thế, phát
minh này cứu giúp nhân loại, phát minh kia hủy diệt nhân loại.
Bởi vậy, ngày nay trong xă hội loài người đă xảy ra không biết bao nhiêu là xung
đột: xung đột về ư thức hệ, xung đột về tín ngưỡng, xung đột về kinh tế, về các
học thuyết. . .ngần thứ ấy đă và đang đưa loài người rơi vào thảm họa càng ngày
càng trầm trọng hơn. Mặt khác nền văn minh Khoa hoc khiến con người mê say chạy
theo vật chất mà quean mất cái giá trị tinh thần, giá trị đạo đức khiến cho các
nhà Xă Hội Học, các Tôn giáo phải lên tiếng báo động về t́nh trạng đạo đứ c
trong xă hội loài người đang trên đà phá sản. Phải chăng hiện nay nhân loại đang
mạnh tiến trên con đường tự ḿnh hủy diệt lâư ḿnh.
Nhưng may thay, giữa lúc Càn Khôn náo nhiệt, ngày Tận Thế đă hầu kề, Ịức Chí Tôn
hội Tam Giáo mở mối Ịạo Trời lập Ịại Ịạo Tam Kỳ Phô? Ịộ để d́u dắt nhân sanh bướcl
lên con đường Cực Lạc, hầu tránh khỏi đọa luân hồi. Ịây là hồng ân ỊẠI XÁ của
Ịức Chí Tôn trong thời mạt pháp.
Ịức Chí Tôn khai sáng nền Ịaị Ịạo kỳ ba nầy với nền tảng quy nguyên Tam Giáo,
hiệp nhức Ngũ Chi lập thành một giáo lư Ịại Ịồng, không phân biệt màu da, chủng
tộc hay tôn giáo.
Về h́nh thức lập đạolần này hoàn toàn mới, không giống như khi Ịức Chí Tôn khai
sáng Tam Giáo vào thời Nhứt kỳ và Nhị kỳ ở chổ trước kia ỊứcChí Tôn lấy Vô Vi mà
hoằng pháp rồi theo thời gian từ Vô Vi lần lần sa sút thành hữu h́nh nên khiến
cho giáo pháp của Ngài phần nhiều đă bị thay đổi. Do đó người tu th́ nhiều, nhng
đắc quả vị không được bao nhiêu. Ngày nay lập nền tân tôn giáo
Đ. Đ. T. K. P. Đ.
Ịức Chí Tôn cùng các Ịấng Phật, Tiên, Thánh, Thần dùng huyền diệu cơ bút dạy lập
h́nh thể đạo tại thế gian nầy trước , rồi sau lâư đó làm nền tảng cho nhân sinh
nương theo mà tu tiến để trở về đoạt quả vị nơi cơi thiêng liêng hằng sống.
Như thế chúng ta thấy Ịức Chí Tôn khai sáng nền Ịaị Ịạo lần nầy, trước Ngài dùng
Hữu H́nh rồi sau đó nương vào lư Ịaọ Vô H́nh mà phổ độ chúng sanh qui hồi cựu vị,
hay nói một cách khác, lập Ịạo Cao Ịài Ịức Chí Tôn lập Thể Pháp trước rồi sau đó
mới dùng bí pháp để việc tu luyện đạt được kết quả viên măn. Ịiều đó cũng có nghĩa
là đem Ịem Ịạo cứu đời rồi đưa đời trở về với Ịạo để
Đạo Đời tương đắc. |