Biên Niên Sử Liệu Cao Đài |
* Biên khảo Huỳnh Tâm |
Nhân loại sống trong đau
khổ. Chúng ta chịu đựng những cuộc chiến thảm khốc do sự xung đột của các
ư thức hệ và đạo đức suy đồi. Chúng ta chịu đựng sự đau khổ tột cùng của
những tự ti mặc cảm, sự thoái hóa của luân lư và sự trống vắng của tinh
thần. Đây là bổn phận của chúng ta, bằng mọi phương tiện để đi t́m hạnh phúc, nếu không thể chấm dứt được những khổ đau ấy, th́ ít nhất cũng làm giảm đi phần nào những khổ đau đó. Nơi Tôn Giáo là sự gởigấm linh thiêng tối thượng của chúng ta, là cứu cánh an toàn nhất của chúng ta. Không thể có ḥa b́nh thật sự, hạnh phúc chân thật hoặc sự ḥa b́nh hợp nhân bản chân thành, trừ khi chúng ta tái tạo nguồn hào quang vĩnh cửu mang lại sự B́nh An thanh thản cho tâm trí và nguồn vui cho tâm hồn. THÔNG-ĐIệP CỦA THƯợNG-ĐẾ Trước kia, các dân tộc không hiểu biết lẫn nhau và thiếu những phương tiện truyền thông cũng như giao thông. TA đành phải sáng lập vào các kỷ nguyên khác nhau qua năm chi phái của Đại-Đạo. 1. KHỔNG-GIÁO 2. LĂO-GIÁO 3. PHậT-GIÁO 4. THIÊN-CHÚA-GIÁO 5. THE WORSHIP-GENIE (Tôn sùng thần thánh) Mỗi tôn-giáo dựa vào những phong tục tập quán của những dân tộc mà truyền bá đến với họ. Ngày nay, tất cả mọi nơi trên thế giới đều được khám phá, con người hiểu biết nhau nhiều hơn, có sự tập trung nỗ lực để có một ḥa b́nh thật sự khác biệt của những tôn giáo đó. Người ta luôn luôn không sống ḥa hợp với nhau. Đó là lư do tại sao TA đă quyết định hợp nhứt những tôn giáo đó thành một để đưa các tôn giáo đó trở lại sự thống nhất nguyên thủy. Hơn nữa, Giáo điều của các tôn giáo đó đă trải qua nhiều thế kỷ, làm sai lệch bởi những người có trách nhiệm truyền bá giáo lư, đến nỗi giờ ta cương quyết làm sáng tỏ. TA đến để chỉ chánh đạo cho các người. " THÔNG ĐIP BAN RA NGÀY 24 THÁNG 4 NĂM 1926 ". T̉A-THÁNH CÁC CÔNG TR̀NH PHỤ THUỘC Thánh địa T̉A-THÁNH TÂY-NINH. Một vùng đất không được ph́ nhiêu bao quanh bởi rừng rậm cây lớn nay được biến thành đô thị, phố thánh, với dân số hơn 150.000 người. Trong thành phố cũng có những cơ sở tiện nghi như bệnh viện, chợ, trường học, cơ quan hành chánh, v.v.. Thành phố được chia thành 18 phận đạo hành chánh, lănh đạo bởi LỄ SANH và một ban trị sự địa phương. 1 . ĐỀN THờ CHÍ-TÔN, cách thị xă Tây-Ninh 4 Km. 2 . ĐỀN THờ PHậT-MẪU, bên cạnh đền thờ CHÍ-TÔN, 3. CHợ LONG-HOA, cách đền thánh 2,5 Km. 4. BÁO-QUỐC-TỪ, tượng đài kỷ niệm những nhà ái quốc. 5. ĐA-LINH-ĐộNG, thiền viện (TRÍ-GIÁC-CUNG) cách T̉A-THÁNH 4 Km được cai quản bởi Ban PHƯỚC-THIN. 6. THIÊN-HỶ-ĐỘNG, trí viện (TRÍ-HU-CUNG) nơi chúng ta giao tiếp với THÁNH-LINH. 7. SƠN-DINH, vùng canh tác trồng trọt cách T̉A-THÁNH 4 Km bởi ban PHƯỚC-THIN cai quản. 8. V[1]N-PHÁP-CUNG, nơi lưu trữ văn kiện đạo, c̣n gọi là Thiền Viện hay Nhơn Ḥa Động, tọa lạc tại chân núi Bà Đen . 9. CỬU-TRÙNG-ĐàI. Nơi làm việc hành chánh Đạo. 10. GIÁO-TÔNG-ĐƯờNG. Nơi làm việc của GIÁO-TÔNG. 11. HIP-THIÊN-ĐàI. Nơi làm việc lập pháp Đạo. 12. Hộ-PHÁP-ĐƯờNG. Nơi làm việc của Hộ-PHÁP. 13. N ĐẦU-SƯ-ĐƯờNG. Nơi làm việc của N ĐẦU-SƯ " hành chánh phái nữ " . 14. THẢO-XÁ HIỀN-CUNG. Là nơi an dưởng của Đức Cao Thượng Phẩm " đây là phần đất của ḍng Họ Cao " . 15. HộI-THÁNH PHƯỚC-THIN. Nơi làm việc của chưc sắc lo về an sinh xă hội. 16. TẦN-NHƠN, tín đồ người Miên. 17. ĐƯờNG-NHƠN, tín đồ người TRUNG-HOA. 18. BẮC-TÔNG, tín đồ người miền Bắc. 19. TRUNG-TÔNG, tín đồ người miền Trung. 20. NAM-TÔNG, tín đồ người miền Nam. 21. BÁO-ÂN-TỪ, nơi thờ phượng tổ tiên. 22. HỘI-V[1]N-LINH, nơi thảo kế hoạch hành Đạo. của Hội-Nhơn-Sanh. 23. KHÁCH-Đ̀NH. Là nơi để quan tài cho các cuộc Tế Điện vong linh từ phẩm Lễ sanh trở xuống . 24. CƠ QUAN HÀM-PHONG. Nơi chức sắc về hưu. 25. H[1]NH-ĐƯỜNG. Cao-Đài Học-Viện. 26. BNH VIN ĐÔNG-Y 27. BNH VIN TÂY-Y. 28. TRUNG TÂM Đ[1]O-SỬ. 29. HỘI-THÁNH NGO[1]I-GIÁO (Đạo ở hải ngoại). 30. NHÀ XUẤT BẢN CHƠN-TRUYỀN. 31. VIN BẢO-TÀNG và THƯ-VIN. 32. BAN THẾ-Đ[1]O. (hội trí thức CAO-ĐÀI). 33. PH[1]M-MÔN (cơ quan bảo vệ an sinh Đạo thời loạn). 34. CƠ QUAN THÁNH-V (trật tự và giao thông). 35. CƠ QUAN THÁNH-THỂ (bảo vệ thuần phong mỹ tục). 36. ĐạI HỌC CAO-ĐÀI. 37. TRUNG HỌC LÊ-VĂN-TRUNG và Đ[1]O-ĐỨC HỌC-ĐƯỜNG. 38. Hai mươi trường tiểu học ở khắp THÁNH-ĐA. 39. TRUNG TÂM DƯỠNG-LĂO. 40. TRUNG TÂM CÔ NHI-VIN. 41. TR[1]I-ĐƯỜNG (nơi ăn tập thể). 42. ĐỒN ĐIỀN CAO SU (Diện tích 10 Km2). 43. 6 SÂN VậN ĐộNG. 44. 2 HỒ BƠI (Cà NA và TRÍ HU CUNG). 45. 1 PHI TRƯỜNG. 46. BẦU Cà NA (Là ĐỘNG-Đ̀NH-HỒ sau này). 47. NHÀ IN. 48. VIN LỄ-NH[1]C 49. ĐÀI PHÁT-THANH. 50. Đ[1]I-LỘ THẤT-ỨC NIÊN-DƯ (Chiều ngang 200m, chiều dài vô tận. Đại lộ này xuyên qua thủ đô các quốc gia trên thế giới, nay đă làm được 2 km. khởi đầu từ T̉A-THÁNH TÂY-NINH). 51. 18 Phận-Đạo ngọai ô Ṭa-Thánh Tây-Ninh . Đ[1]I-Đ[1]O TAM-KỲ PHỔ-ĐỘ Ṭa-Thánh Tây-Ninh với tổng số trên 3 triệu Tín-Đồ tại Việt-Nam THÁNH-ĐA : Đ[1]I-Đ[1]O TAM-KỲ PHỔ-Độ. Rộng 40 Km2 chiếu theo SẮC - LUậT số 003/65 ngày 12-7-1965 và PHÁP-NHÂN của Đ[1]I-Đ[1]O TAM-KỲ PHỔ-Độ T̉A-THÁNH TÂY-NINH. SỰ MặC KHẢI CỦA THƯợNG-ĐẾ Đó là thời điểm giữa năm Ất Sửu (1925), một nhóm ít các học giả VIT NAM thích thú bàn về lời Sấm và thi phú. Những học giả này biết dùng cơ bút, để tiếp xúc với thần linh, bằng những câu hỏi thi phú vô vi và nhập thế. Rồi nhận được những câu trả lời đầy sự ngạc nhiên, cùng những lời khuyên răn. Sự cảm ứng này cho họ biết sự hiện diện của thế giới bí mật. Thần linh nêu ra và công bố về bản chất sự thực của vũ trụ hôm nay để không c̣n ngờ vực của sự bảo toàn. Xem như cánh cửa thế giới bí mật được mở, bằng sự mặc khải CƠ BÚT. Trước hết bởi v́ sự mới lạ với tất cả mọi người, không thể nào nghi ngờ lẫn nhau về một sự đồng thuận của bí mật, sau đó bởi v́ sự giao cảm của thế giới bí mật biểu lộ cho thấy những cảm ứng phi thường và tác động sự cảm xúc vượt hẳn mọi b́nh thường của thế giới hiện hữu, những trí thức khoa học và triết lư sâu đến nỗi không một ai trong những người ấy có thể là tác giả. Một trong những sự thần giao cách cảm đă trở thành một sự đặc biệt. Bởi lời chỉ giáo đầy đạo đức và triết lư sâu xa. THƯỢNG-ĐẾ đă ghi bút với ẩn danh A Ắ Ấ (A Ắ Ấ là ba nguyên âm đầu tiên trong bản mẫu tự Việt ngữ) và chính Ngài không muốn giải thích cho hiểu, mặc dù có sự tha thiết yêu cầu của các tín đồ. Chỉ trong đêm GIÁNG SINH 24-12-1925, ẩn danh A Ắ Ấ cuối cùng đă tự tiết lộ như là THƯỢNG ĐẾ. Đến với tên gọi CAO-ĐÀI để dạy chân lư, cho nước VIT-NAM và cả nhân loại. Ngài nói chi tiết quan trọng như sau : Hoan hỉ trong ngày này. Đây là ngày kỷ niệm 1 năm sự thị hiện của TA. TA sung sướng gặp lại các người. Những đệ tử kính trọng và yêu mến TA. Căn nhà này sẽ được hưởng ân sủng của TA và sự thị hiện năng lực của TA. NHNG SỰ TIÊN TRI Sự thị hiện của THƯỢNG-ĐẾ đă được tiên tri bởi Chúa GIÊSU, trong kinh Tân Ước của Ngài (Ma thi ơ xxiv : 42, 43, 44 JOLNO x: 16, 17, 18). Ngài cũng đă nói với dân DO-THÁI " Các người sẽ lang thang khắp nơi trên địa cầu cho đến khi TA đến với các người". Sau sự thị hiện của THƯỢNG-ĐẾ ở Việt-Nam, dân DO-THÁI đă tái lập quốc gia của họ ở Trung-Đông hiện nay. Sự đến của THƯỢNG-ĐẾ cũng đă được tiên tri bởi các tu sĩ PHậT-GIÁO, LĂO-GIÁO, KHỔNG-GIÁO và những THẦN- LINH . MỘT TÔN-GIÁO XUẤT HIN Một tôn giáo mới đă vượt ra phạm vi giới hạn của nó để truyền bá trong mọi người vào năm 1926, sau khi tuyên bố chính thức với chánh quyền vào ngày 7 tháng 10 năm 1926 GIÁO-TÔNG, ngự trị vị trí cao nhứt của Đ[1]I-Đ[1]O TAM-KỲ PHỔ-ĐỘ là LƯ-THÁI-B[1]CH (LƯ-THÁI-B[1]CH đại diện cho nước Trung-Hoa, HOMERE cho nước HY-L[1]P và OSSIAN cho nước TÔ-CÁCH-LAN). Vị Giáo-Tông tạm thời là LÊ-VĂN-TRUNG đă được đề cử bởi ngài LƯ-THÁI-B[1]CH kể từ khi thành lập Đ[1]O. Cố GIÁO-TÔNG LÊ-VĂN-TRUNG (thoát phàm vào năm 1934) cũng chỉ là người b́nh thường. Người đă nhận chức Quyền GIÁO-TÔNG, sau đó không có người kế vị, v́ thiếu vị GIÁO-TÔNG. ĐỨC HỘ- PHÁP-PH[1]M-CÔNG-TẮC đă trở thành vị lănh đạo tối cao của Đ[1]I- Đ[1]O TAM-KỲ PHỔ-ĐỘ do sự đề cử của nhơn sanh và T̉A-THÁNH. Ư NGHĨA CAO-ĐÀI CAO-ĐÀI có ư nghĩa là một đài cao, một cung điện cao, nói một cách văn chương CAO-ĐÀI là nơi THƯỢNG-ĐẾ trị v́, là cha của tất cả muôn loài. CAO-ĐÀI là một biểu tượng của THƯỢNG-ĐẾ. Lần thứ ba NGÀI tiết lộ bí mật với PHƯƠNG-ĐÔNG. ( PHƯƠNG-ĐÔNG là cái nôi của tất cả tôn giáo). BA LẦN TH HIN CỦA THƯỢNG-Đ Kể từ khi sáng tạo ra nhân loại, Đ[1]I Đ[1]O của THƯỢNG-ĐẾ đă hiện diện trong ba kỷ nguyên khác nhau : LẦN THỨ 1 - PHậT-GIÁO có NHIÊN-ĐĂNG CỔ-PHậT - Đ[1]O-GIÁO có THÁI-THƯỢNG - KHỔNG-GIÁO có Đ[1]O-QUÂN - THIÊN-CHÚA-GIÁO có PHỤC-HY HỒI-GIÁO có MOISE LẦN THỨ 2 - PHậT-GIÁO có THÍCH-CA MÂU-NI - Đ[1]O-GIÁO có LAOTZE - KHỔNG-GIÁO có KHỔNG-TỬ - THIÊN-CHÚA-GIÁO có JIÊSU - HỒI-GIÁO có MOHAMMED LẦN THỨ 3 - Trong năm 1926 với danh hiệu CAO-ĐÀI THƯỢNG-ĐẾ đă thống nhất những TÔN-GIÁO này lại thành một : CAO-ĐÀI-GIÁO. Trong 2 kỷ nguyên đầu, con người trên thế giới đă không biết nhau và đă thiếu những phương tiện truyền thông. THƯỢNG-ĐẾ thành lập những TÔN-GIÁO của NGÀI. Qua những người trần tục, tại những quốc gia khác nhau, những tôn giáo này có tính chất phong tục tập quán của những dân tộc ấy, mà phát triển theo mối Đ[1]O. Ngày nay, tất cả những phần c̣n lại của thế giới đă được khám phá. Phương tiện giao thông nhanh hơn, truyền thông là một phương tiện để cho nhân loại hiểu biết và gần nhau. Rồi một ngày mai ngôn ngữ sẽ là một gạch nối của mọi cảm thông. Nhân loại biết thương yêu nhiều hơn. THƯỢNG-ĐẾ thống nhất tất cả tôn giáo thành một Đ[1]I Đ[1]O. Hơn nữa, tư tưởng của con người luôn luôn thay đổi. Nhân loại khao khát có một quan niệm về t́nh thương và công lư cho tất cả mọi người đồng hạnh phúc. Có nghĩa là, để tồn tại con người cần phải có sự ḥa hợp với tất cả mọi người. Không ai trong chúng ta có thể nói rằng, TÔN-GIÁO của tôi là cứu cánh duy nhất của nhân loại. Chính v́ quan niệm này đă đưa nhân loại đến những cuộc chiến tranh tàn bạo. SỰ GIÁNG CƠ BÚT Như chúng ta thấy ở trên, sự thành lập CAO-ĐÀI-GIÁO khởi đầu bằng sự giáng CƠ BÚT và người nhận CƠ BÚT, chúng ta có thể cảm ứng với THƯỢNG ĐẾ và với các bậc thần tiên. Chúng ta nhận được những giáo huấn và thông điệp của NGÀI. Trước tiên, chúng ta dùng một bàn cơ bút, sau đó THƯỢNG-ĐẾ khuyên chúng ta thay bằng một giỏ tre có cần và bút cho thực tế hơn. Thay v́ nhập vào người như trước kia, nhưng nay THƯỢNG-ĐẾ lại thị hiện qua sự giáng CƠ BÚT, để dạy chúng ta giáo lư của NGÀI. NGÀI sẽ không ban cho bất cứ ai đặc quyền thành lập một TÔN-GIÁO mới cho loài người, khi mà vẫn c̣n quốc gia hay chủng tộc. Sự thị hiện mới này của THƯỢNG-ĐẾ đến với nhân loại để mở đầu cho một kỷ nguyên hợp cùng nguyên thủy. Bởi v́ tất cả các TÔN-GIÁO đă phục tùng vào uy quyền của vị giáo chủ. Nay đều không thích hợp với một người, nhận thấy rằng những vị tiên tri của NGÀI đă chống báng lại những chân lư đă được nêu ra bởi những TÔN-GIÁO khác, theo đó những chân lư biểu lộ một sự bất độ lượng. Bằng cách này, THƯỢNG-ĐẾ sẽ kết hợp TÔN-GIÁO và KHOA-HỌC làm một. Gia tăng thêm ân điển cho đời sống tinh thần và vật chất của nhân loại. Sẽ hội nhập những giáo lư của NGÀI với sự phát triển của tâm linh con người mà ngày nay đă tiến bộ, qua mọi chứng minh của khoa học. Sự thị hiện mới này của THUỢNG-ĐẾ đă được tiên tri bởi chúa JIÊSU trong kinh Tân Ước của NGÀI (TA SẼ ĐẾN NHƯ MỘT TÊN ĂN TRỘM) LUCA XII: 40, MAC XII: 32, 33 MA THI Ơ : 42, 43, 44. THESSA LONICA I chương : 2, bài giảng thứ hai của Thánh PETER, chương III : 10 APOCALYPSE III : 3) Bằng sự giáng cơ bút, có nghĩa là không cần ứng nhập vào con người. THƯỢNG-ĐẾ đến với địa cầu mà chúng ta không biết, giống như một kẻ trộm vào nhà chúng ta vậy. THIÊN NHĂN Chúng ta biểu hiện THƯỢNG-ĐẾ bằng cách nào ? Bằng h́nh dáng con người chăng ? Không. Sẽ không thích hợp với mọi người bởi v́ mỗi người có sự kiêu hănh riêng về ḿnh. THƯỢNG-ĐẾ đă khuyên chúng ta hăy biểu thị NGÀI bằng một con Mắt, nó là h́nh ảnh của lương tâm chung, của mọi người và lương tâm của từng cá nhân. Chỉ có duy nhất một THƯỢNG-ĐẾ. Nguyên tắc nguyên thủy của vạn vật hiện hữu, chỉ có một THƯỢNG-ĐẾ để sùng bái, kính trọng, cầu nguyện với những danh hiệu khác nhau tại khắp nơi của địa cầu. NHNG NGUYÊN TẮC CƠ BẢ GIÁO-LƯ Đ[1]I-Đ[1]O TAM-KỲ PHỔ-ĐỘ có khuynh hướng không những làm dịu những bất ổn của TÔN-GIÁO mà c̣n thấm nhập vào tất cả tŕnh độ của sự tiến hóa tâm linh. 1. TỪ MỘT QUAN ĐIỂM Đ[1]O ĐỨC GIÁO-LƯ nhắc nhở mọi người về nhiệm vụ đối với bản thân, gia đ́nh, xă hội là một gia đ́nh mở rộng, rồi đối với nhân loại là đại gia đ́nh của tất cả mọi người. 2. TỪ MỘT QUAN ĐIỂM TRIẾT LƯ GIÁO-LƯ thuyết giảng về sự vô thường của danh dự, sự giàu có, sự xa hoa, một cách khác, về sự giải thoát khỏi nô lệ của vật chất, để đi t́m sự b́nh an trọn vẹn của tâm hồn. 3. TỪ MỘT QUAN ĐIỂM TÍN NGƯỠNG GIÁO-LƯ ca ngợi sự tôn sùng THƯỢNG-ĐẾ, cha của tất cả và sự kính trọng những thánh linh, đă dựng nên một hệ thốn"wéxsdzeg bí mật, chấp nhận sự tôn bái tổ tiên, tuy nhiên cấm hẳn sự cúng giỗ đốt vàng mă . 4. TỪ MỘT QUAN ĐIỂM TÂM LINH GIÁO-LƯ đồng ư : cùng quan điểm với các tôn giáo khác, hệ thống triết học tâm lư và triết học tâm linh, sự hiện hữu của linh hồn. Sự tồn tại của linh hồn trong thân xác con người. Sự tiến hóa của linh hồn bởi sự Nhập-Thế liên tiếp, những việc xảy ra sau khi chết, những hành động của con người bị chi phối bởi luật nghiệp báo. 5. TỪ MỘT QUAN ĐIỂM NGUYÊN THỦY GIÁO-LƯ phổ biến đến những tín đồ chân chính, tiết lộ những giáo điều giúp họ. Bằng một quá tŕnh tiến hóa tâm linh đạt đến trạng thái hoan lạc ở cơi hư vô. PHƯƠNG HƯỚNG CỦA TÔN-GIÁO Đ[1]I-Đ[1]O TAM-KỲ PHỔ-ĐỘ được kiểm soát bởi hai sức mạnh : THIÊN-NĂNG và ĐA-NĂNG. A. THIÊN-NĂNG : THIÊN-NĂNG ngự trị tại BÁT-QUÁI-ĐÀI, được chính THƯỢNG-ĐẾ điều khiển bằng THIÊN-CƠ, đưa ra những THIÊN-LNH và THÔNG-ĐIP đến địa cầu. Dưới quyền điều khiển của THƯỢNG-ĐẾ là những thần linh như PHậT, TIÊN, THÁNH, THẦN. B. ĐA-NĂNG : Như THƯỢNG-ĐẾ đă không bằng ḷng một người điều hành cả hai bộ phận LINH-NĂNG và ĐA-NĂNG-NGÀI đă chia ĐA-NĂNG thành hai bộ phận, đưa vào hai tổ chức khác nhau như HIP-THIÊN-ĐÀI và CỬU-TRÙNG-ĐÀI. Như vậy chúng ta tránh được sự độc tài. a. HIP-THIÊN-ĐÀI (nơi THƯỢNG-ĐẾ gặp gỡ con người). Hay là cơ quan lập pháp trên địa cầu. - Tiêu biểu cho tâm linh năng, cơ quan này có quyền phán xét kiểm tra bảo vệ bởi đức HỘ-PHÁP. b. CỬU-TRÙNG-ĐÀI (CHÍN-TẦNG-TRỜI, hay cơ quan hành pháp được lănh đạo bởi GIÁO-TÔNG). - Tiêu biểu cho PHÀM-NĂNG có trách nhiệm về tổ chức hành chánh của tôn giáo. Ngoài hai tổ chúc kể trên, c̣n có một HỘI-THÁNH-PHƯỚC-THIN. HỘI-THÁNH-PHƯỚC-THIN (an sinh xă hội) đặt dưới sự giám sát của HIP- THIÊN-ĐÀI. Chúng ta nhận thấy tổ chức đại đồng của THƯỢNG-ĐẾ gồm hai ĐÀI khác biệt. HIP-THIÊN-ĐÀI là một tổ chức của tâm linh và con người. CỬU-TRÙNG-ĐÀI là một tổ chức tiếp dẫn và giáo dục. TỔ CHỨC HÀNH-CHÁNH CỦA CAO-ĐÀI - CỬU-TRÙNG-ĐÀI " Cơ quan hành pháp ". - HIP-THIÊN-ĐÀI " Cơ quan lập pháp ". - HỘI-THÁNH-PHƯỚC-THIN " Cơ quan an sinh xă hội ". Ngoài ra c̣n có HỘI- THÁNH-NGO[1]I-GIÁO " HỘI-THÁNH CAO-ĐÀI THẾ-GIỚI " được thành lập như sau : BẢNG ĐỐI PHẨM 1 -------------- Chức-Sắc và Chức-Việc của nhị Hữu-H́nh-Đài ( HIP-THIÊN-ĐÀI và CỬU-TRÙNG-ĐÀI ) _______________________________________ : : : : HIP-THIÊN-ĐÀI : CỬU-TRÙNG-ĐÀI : : : : Nơi gặp gở giữa : Ch́n tầng trời : : THƯỢNG-ĐẾ và nhân : : : loại : : : 1.HỘ-PHÁP : 1.GIÁO-TÔNG : _______________________________________ : 1.THƯỢNG-PHẨM và : 3.CHƯỞNG-PHÁP : : 1.THƯỢNG-SANH : : _______________________________________ : THậP-NHị-THờI-QUÂN: 3.ĐẦU-SƯ : _______________________________________ : TIẾP-DẪN-Đ[1]O-NHƠN : 36.PHỐI-SƯ : : (không giới hạn) : rồi bầu ra : : CHƯỞNG-ẤN :3.CHÁNH-PHỐI-SƯ : : (không giới hạn) : : _______________________________________ : CẢI-TR[1]NG-và GIÁM :72. GIÁO-SƯ : : Đ[1]O. : : : (không giới hạn : : _______________________________________ : THỪA-SỬ và TRUYỀN:3000.GIÁO-HỬU : : TR[1]NG. : : : (không giới hạn : : _______________________________________ : SĨ-TẢI : LỄ-SANH : : (không giới hạn ) :(không giới hạn) : _______________________________________ : LỤC-SỰ : CHỨC-VIC : : (không giới hạn ) :chia thành ba cấp: : :CHÁNH-TR-SỰ. : : :PHÓ-TR-SỰ. : : :THÔNG-SỰ . : : :(phụ trách lập- : : : pháp ) : _______________________________________ : : : TÍN-ĐỒ : : : _______________________________________ BẢNG ĐỐI PHẨM 2 -------------- Chức-Sắc và Chức-Việc Đ[1]I-Đ[1]O TAM-KỲ PHỔ-ĐỘ, T̉A-THÁNH TÂY-NINH đối phẩm như sau. _________________________________________________________________ : HIP-THIÊN-ĐÀI : CỬU-TRÙNG-ĐÀI : PHƯỚC-THIN : BỘ-NH[1]C : _________________________________________________________________ : HỘ-PHÁP : GIÁO-TÔNG : PHậT-TỬ : : _________________________________________________________________ : THƯỢNG-PHẨM : CHƯỞNG-PHÁP : : : : THƯỢNG-SANH : : : : _________________________________________________________________ :THậP-NH THỜI-QUÂN: ĐẦU-SƯ : TIÊN-TỬ : : _________________________________________________________________ :TIẾP-DẨN Đ[1]O-NHƠN : CHÁNH-PHỐI-SƯ : HIỀN-NHƠN : TIẾP-LỄ : : : : THÁNH-NHƠN : NH[1]C-QUÂN : _________________________________________________________________ : CHƯỞNG-ẤN : PHỐI-SƯ : CHƠN-NHƠN : NH[1]C-SƯ : _________________________________________________________________ : CẢI-TR[1]NG : GIÁO-SƯ : Đ[1]O-NHƠN : ĐỀ-NH[1]C : : : : : ĐỐC-NH[1]C : _________________________________________________________________ : TRUYỀN-TR[1]NG : GIÁO-HỬU : CHÍ-THIN : ĐỘI-NH[1]C : : THỪA-SỬ : : : QUẢN-NH[1]C : : GIÁM-Đ[1]O : : : LĂNH-NH[1]C : _________________________________________________________________ : SĨ-TẢI : LỄ-SANH : GIÁO-THIN : BẾP-NH[1]C : : : : : CAI-NH[1]C : _________________________________________________________________ : LỤC-SỰ : CHÁNH-TR-SỰ : HÀNH-THIN : NH[1]C-SĨ : : : PHÓ-TR-SỰ : : : : : THÔNG-SỰ : : : _________________________________________________________________ Bước đầu tiên của một người theo đạo CAO ĐÀI GIÁO là phải trở thành một tín đồ. Tín-đồ nầy sẽ theo HIP-THIÊN-ĐÀI, CỬU-TRÙNG- ĐÀI, hay PHƯỚC-THIN. Cơ-quan HIP-THIÊN-ĐÀI c̣n có. THậP-NHị-THờI-QUÂN là : --------------------- BẢO-Đ[1]O , BẢO-PHÁP , BẢO-THẾ . HIẾN-Đ[1]O , HIẾN- PHÁP, HIẾN-THẾ. KHAI-Đ[1]O , KHAI-PHÁP , KHAI-THẾ. TIẾP-Đ[1]O , TIẾP-PHÁP, TIẾP-THẾ. THậP NH THỜI QUÂN sẽ được trợ giúp bởi những học sĩ. THậP-NH BẢO-QUÂN ( Hàn-Lâm-Viện ) là : ----------------- BẢO-HUYỀN-LINH-QUÂN , BẢO-TINH-QUÂN , BẢO-CƠ-QUÂN, BẢO VĂN-QUÂN , BẢO-HỌC-QUÂN , BẢO-Y-QUÂN, BẢO-SANH-QUÂN , BẢO-NÔNG-QUÂN , BẢO-CÔNG-QUÂN, BẢO-THÔNG-QUÂN , BẢO-VậT-QUÂN , BẢO-SĨ-QUÂN. DANH XƯNG PHẨM Đ[1]O Danh xưng và phẩm đạo trước tiên được công nhận bởi * Hội Nhơn Sanh gồm có các vị Lể-Sanh, Chức-Việc và Tín Đồ. Sau đó được công nhận bởi Hội-Thánh. * Hội Thánh gồm có các vị Giáo-Hữu, Giáo-Sư, Phối-Sư và Chánh-Phối-Sư, cũng được công nhận bởi Thượng Hội. * Thượng Hội gồm có các vị Đầu-Sư, Chưởng-Pháp, Giáo-Tông, Hộ-Pháp, Thượng-Phẩm, Thượng-Sanh và Thập-Nhị-Thời-Quân . Sau cùng phải được sự chấp thuận của THƯỢNG-ĐẾ hay bởi GIÁO-TÔNG LƯ-THÁI-B[1]CH. Đôi khi, một tín đồ có thể được trực tiếp chỉ định bởi THƯỢNG-ĐẾ. Các nữ THIÊN-ÂN chỉ đến phẩm vị ĐẦU-SƯ mà thôi. BA CHI NHÁNH CỦA CƠ QUAN HÀNH PHÁP Những nam thiên phong của CỬU-TRÙNG-ĐÀI từ phẩm vị CHƯỞNG-PHÁP đến LỄ- SANH mỗi phẩm vị được chia thành ba nhánh, mỗi chi nhánh liên quan đến ba TÔN-GIÁO là : PHậT-GIÁO, LĂO-GIÁO và KHỔNG-GIÁO. A. CHI NHÁNH PHậT-GIÁO : PHÁI-THÁI. Mặc y phục màu vàng, màu của sự tinh khiết. B. CHI NHÁNH LĂO-GIÁO : PHÁI-THƯỢNG. Mặc y phục màu xanh da trời, màu của ḥa b́nh. C. CHI NHÁNH KHỔNG-GIÁO : PHÁI-NGỌC. Mặc y phục màu đỏ, biểu hiệu của uy quyền. Chi nhánh mà những thiên phong ấy được Ân ban bởi THƯỢNG-ĐẾ tiết lộ mà thôi. Ba chi nhánh này hợp thành cờ 3 màu của CAO-ĐÀI-GIÁO. Những vị thiên phong trong cùng một cấp, dù là PHậT, LĂO hay KHỔNG, đều có cùng một phẩm hạnh như nhau. VÍ DỤ : Ông JOHNY được thiên phong là LỄ-SANH. Do sự báo ứng của THƯỢNG-ĐẾ, th́ ông ấy thuộc về chi nhánh PHậT-GIÁO (phái thái), tên pháp danh của ông ấy là "THÁI-JOHNY-THANH" mặc áo vàng. Ông BURNE thuộc về chi nhánh LĂO-GIÁO, sẽ mang pháp danh "THƯỢNG-BURNE-THANH" mặc áo xanh da trời. Ông Huỳnh-Niên thuộc về chi nhánh KHỔNG-GIÁO sẽ mang pháp danh là "NGỌC-NIÊN-THANH" và mặc áo đỏ. Trong suốt nhiệm kỳ của đức GIÁO-TÔNG LƯ-THÁI-B[1]CH. Tất cả thiên phong của cơ quan CỬU TRÙNG ĐÀI đều mang danh hiệu "THANH" sau tên của họ. THIÊN-PHẨM ấy sẽ giữ PHÁP-DANH của họ, dù khi được thăng phẩm vào cấp bực cao hơn. Tín Đồ và BAN-TR-SỰ đều mặc y phục màu trắng, biểu hiệu sự tinh khiết . CÁC N THIÊN-ÂN : Các nữ thiên ân không có chi nhánh, tất cả đều mặc y phục màu trắng. Mỗi nữ thiên ân sẽ mang pháp danh "HƯƠNG" ngay sau tên của họ, dù cho ở bất cứ cấp bậc nào. (Ví dụ : HƯƠNG-HIẾU). HIẾN PHÁP CỦA CAO ĐÀI GIÁO Tổ chức có tính chất dân chủ từ căn bản. Gồm có 3 hội đồng cai quản T̉A-THÁNH. A. HỘI-NHƠN-SANH : gồm các LỄ-SANH, BAN TR-SỰ và đại diện của TÍN-ĐỒ theo tỉ lệ 1/500, hoạch định những kế hoạch cho tương lai. B. HỘI-THÁNH : gồm các GIÁO-HU, GIÁO-SƯ, PHỐI-SƯ và CHÁNH-PHỐI- SƯ. Giám sát kế hoạch của hội nhơn sanh. C. THƯỢNG-HỘI : gồm các vị GIÁO-TÔNG, CHƯỞNG-PHÁP, ĐẦU-SƯ Nam và Nữ, HỘ-PHÁP. THƯỢNG-SANH,THƯỢNG-PHẨM và 11 vị PHỐI-SƯ làm Từ-Hàn. Duyệt xét những kế hoạch của hội nhơn sanh, để cho thi hành. Khi ba hội đồng này không đồng chung một ư kiến, kế hoạch ấy phải được phê chuẩn bởi THƯỢNG-ĐẾ. NGÀI đến để cho quyết định. CƠ CẤU HÀNH CHÁNH A. HÀNH CHÁNH TRUNG ƯƠNG đặt tại T̉A-THÁNH. Ba ĐẦU-SƯ trong
|